Hạ Văn Dã khẽ ho khan, ghé sát tai cô, hạ giọng hỏi nhỏ:
“Chị dâu, chị chọc gì chú út à?”
“Chị không có.”
Tuy cùng sống dưới một mái nhà, nhưng nhà họ Hạ rất rộng, thường ngày mỗi người đều bận việc riêng, ngoài lúc ăn cơm ra thì hầu như chẳng mấy khi gặp mặt.
Cô và Hạ Tuần cũng chưa từng nói với nhau mấy câu.
Yên lành, cô gây sự với chú ấy làm gì?
“Chị dâu à, nếu là người khác thì em còn dám ra mặt giúp chị, nhưng chú út…” – Hạ Văn Dã ho khan vài tiếng, lúng túng nói – “Em thật sự không đỡ nổi đâu.”
“Chị tự cầu phúc đi…”
Nói xong, cái tên vô dụng này liền mượn cớ có điện thoại, lỉnh mất ra ngoài.
Để lại mình Chung Thư Ninh phải đối diện với Hạ Tuần, bầu không khí bỗng trở nên gượng gạo vô cùng.
Cô khẽ gật đầu chào, lễ phép gọi: “Cháu chào chú út.”
Hạ Tuần khẽ gật đầu, không nói gì.
Chung Thư Ninh lựa một chỗ ngồi khá xa anh ta để tránh gây áp lực. Hạ Tuần thì đang dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa bụng của Đậu Ngọt – con chuột hamster nhỏ. Nó uốn éo trên đùi anh, rất hiếu động.
Anh ta thấp giọng ra lệnh: “Đừng nhúc nhích.”
Ngay lập tức, Đậu Ngọt ngoan ngoãn nằm im.
Sau đó, anh ta nhìn về phía Chung Thư Ninh, nở một nụ cười… khiến cô cảm thấy lành lạnh cả người.
“Cháu có vẻ rất sợ tôi?”
“Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662840/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.