Chỉ một tiếng “chị” ấy thôi mà khiến tim Giang Hàm đập loạn, thân thể hai người vẫn trong tư thế ám muội. Nhưng Tạ Tư Nghiên cũng không vội tiến thêm bước nào, cứ thế ôm lấy cô, giữ cô sát vào lòng, đủ để hơi thở hòa quyện, nhiệt độ cơ thể lan truyền lẫn nhau…
“Sao vậy? Anh đã suy nghĩ kỹ rồi, còn em thì lại không muốn nữa à?” Anh cúi đầu, ánh mắt trong trẻo sáng ngời.
Giọng nói ấy, lại mang theo chút hụt hẫng lạ lùng.
“Chẳng lẽ…”
“Thời gian qua, em đã có lựa chọn khác tốt hơn?”
Vậy nên mới không cần anh?
Tạ Tư Nghiên nói bằng giọng điệu như thể bị uất ức.
Giang Hàm mím chặt môi: Chuyện gì thế này…
Sao lại còn bày ra vẻ đáng thương tội nghiệp nữa chứ?
Cô đâu có ngốc, biết rõ anh ta chẳng phải dạng người đơn thuần, ngây thơ gì cho cam. Rõ ràng là chú chó trà xanh tâm cơ, giọng điệu kia còn đầy ẩn ý. Một người đàn ông mà cũng có thể “làm nũng” đến mức này?
“Tôi không có lựa chọn nào khác.” Cô đáp.
Nghe vậy, khóe môi Tạ Tư Nghiên khẽ nhếch lên: “Vậy là, anh vẫn là lựa chọn đầu tiên của em?”
Không chỉ là lựa chọn đầu tiên, mà là duy nhất.
Trước khi gặp anh, Giang Hàm chưa từng nảy sinh những ý nghĩ liều lĩnh, phi lý như vậy.
Chỉ một ý niệm thoáng qua…đã kéo theo tất cả trở nên như bây giờ.
“Em để ý chuyện anh quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662831/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.