Trong đại sảnh yên lặng đến mức kỳ quái, đối mặt với ánh mắt dò xét của mẹ, Hứa Lệnh Phong nét mặt đầy căm phẫn:
“Hồ Mộng nói ra à?”
“Con đàn bà đê tiện đó, đúng là ăn nói xằng bậy!”
“Cô ta cố tình bôi nhọ con, muốn khiến nhà chúng ta chẳng lúc nào yên ổn! Mẹ, mấy lời vớ vẩn đó mà mẹ cũng tin ư? Mẹ rõ ràng biết tình cảm giữa con và Lệnh Di tốt đẹp thế nào mà.”
Lão phu nhân gật đầu:
“Mẹ cũng không tin, nhưng nó thề thốt chắc nịch.”
“Loại chuyện đó có thể tin được sao? Nếu cái chết của em gái thực sự có liên quan đến con, con ra đường sẽ bị xe tông ngay cho mà xem!”
“Thôi đi, con không thấy nói thế xui xẻo à!”
Lão phu nhân thở dài, nhìn sang Giang Vận Nghi và Giang Hàm:
“Lệnh Phong đã biết lỗi và bị dằn vặt rồi, chuyện lần này… hay là vì nể mặt mẹ mà bỏ qua đi?”
“Vận Nghi, con là đứa trẻ hiểu chuyện. Con yên tâm, mẹ nhất định sẽ bù đắp cho con.”
Vừa nói, bà vừa ra hiệu cho con trai.
Hứa Lệnh Phong vội vàng cúi đầu xin lỗi.
Giang Vận Nghi cúi đầu, im lặng, rõ ràng là không muốn tha thứ. Giang Hàm thì hừ lạnh:
“Bà nội, ông ta còn định giết cháu kìa!”
“Không có! Ba chỉ dọa dẫm thôi!” Hứa Lệnh Phong vội vàng giải thích.
“Nghe rõ chưa? Dù gì ông ta cũng là ba cháu, sao có thể thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662818/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.