“Mẹ à,” – Hứa Lệnh Phong bị mẹ mình đánh đến choáng váng, lúc này mới hoàn hồn lại, chỉ thấy gò má rát bỏng như bị lửa thiêu – “rốt cuộc mẹ đang nghĩ cái gì vậy? Chẳng lẽ mẹ thật sự muốn trơ mắt nhìn cốt nhục nhà họ Hứa bị người ta nói thành con riêng sao?”
“Trong bụng Mộng Mộng, đang mang cháu trai của mẹ đấy!”
Má hắn sưng phồng lên, khóe miệng bị rách, trong miệng đầy mùi máu tanh.
Hồ Mộng đứng bên cạnh bị sự việc bất ngờ này dọa đến nỗi không dám hé miệng.
Khí thế của lão phu nhân quá đáng sợ.
Ánh mắt sắc bén, ra tay thì tàn nhẫn!
“Tôi có cháu gái,” – giọng lão phu nhân lạnh buốt – “không có cháu trai.”
“Giang Hàm là con gái, lại không mang họ con, chẳng lẽ mẹ định để con bé thừa kế gia nghiệp?”
Lời Hứa Lệnh Phong khiến ánh mắt Giang Hàm thoáng chốc trở nên u ám.
Là con trai thì quan trọng đến vậy sao?
“Anh sợ là quên mất, tôi cũng đâu có mang họ Hứa. Chẳng lẽ anh còn muốn cưỡi lên đầu tôi, làm chủ nhà tôi à?”
Giọng lão phu nhân đột ngột cao lên khiến sắc mặt Hứa Lệnh Phong tái mét.
“Mẹ, con không có ý đó!”
“Nghe nói anh còn định ra tay với Tiểu Hàm?”
“Con…” – Hứa Lệnh Phong ngẩn người, rõ ràng là nó đuổi mình ra khỏi nhà, sau đó còn xông tới căn hộ, tát cho ông ta một cái – “con không có!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662802/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.