Khoảng cách giữa hai người ngay lập tức bị kéo sát lại.
Không xa phía trước, Hạ Văn Dã suýt nữa thì thốt ra một câu “vãi thật”.
Cậu biết ngay mà, cái tên khốn đó kiểu gì cũng giở trò!
“Anh ơi, mình xông lên đi!” – cậu thấp giọng nói.
“Xông gì mà xông.” – Hạ Văn Lễ đã yên vị ngồi cách hai người kia không xa.
“Không cần anh ra tay, em tự xử tên nhóc kia cho!”
“Em có thể bình tĩnh lại không?”
“Người ta đang cướp vợ anh đấy, mà anh vẫn ngồi yên được à?” – Hạ Văn Dã thì thào, mặt đầy lo lắng. – “Anh không sợ chị dâu bị thằng nhóc đó dụ rồi ly hôn với anh sao?”
“Hai người ta cũng sống chung cả chục năm rồi.
Cậu ta vừa mới diễn xong một màn anh hùng cứu mỹ nhân, tình cảm kiểu này không đùa được đâu.”
“À mà này, anh cầm theo sổ hộ khẩu từ nhà đi, hai người đăng ký kết hôn chưa?”
Hạ Văn Dã thuận miệng hỏi, vì toàn bộ tâm trí lúc này đang dán chặt về phía Chung Thư Ninh và Chung Minh Diệu.
Cậu không nhận ra vẻ khác thường vụt qua trên gương mặt người anh trai luôn bình tĩnh của mình.
“Đó không phải chuyện em nên hỏi.” – Giọng Hạ Văn Lễ lạnh đi vài phần.
“Nếu chưa đăng ký, thì chị mà theo thằng kia chạy mất, anh cũng không làm gì được đâu.”
Hạ Văn Dã thấy anh mãi không đáp lại, nghiêng đầu nhìn anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662724/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.