Phùng Duệ Dương từng bị Hạ Văn Lễ “dạy dỗ” một lần nên vừa nãy lời chửi vừa tới miệng đã lập tức nuốt xuống, cố gượng ra một câu: “Xin lỗi.”
Sau đó vội vàng rút lui.
Hạ Văn Dã sờ sờ mũi, trong lòng thầm nghĩ — Tên công tử Phùng này không phải trước đây rất cao ngạo sao?
Xem ra chiêu của anh mình đúng là lợi hại thật.
Chỉ một lần, mà có thể khiến hắn ngoan ngoãn đến vậy.
Cậu lại nhớ đến hôm trước gặp Chung Minh Nguyệt trong bệnh viện, mặt sưng đỏ không ra hình dạng — chẳng lẽ cô ta cũng đang nằm viện?
Vậy mà đến giờ lại chưa đụng mặt lần nào.
Thật ra, Chung Minh Nguyệt nhập viện muộn hơn Chung Thư Ninh một chút.
Phía bệnh viện cũng không ngốc — hai người họ đã từng làm loạn đến mức cả buổi tiệc chào mừng rối tung, mọi người đều biết chuyện.
Dù cùng nằm ở khu VIP, bệnh viện vẫn cố tình xếp phòng cách xa nhau, hạn chế tối đa việc chạm mặt.
…
Hai ngày qua, Chung Thư Ninh gần như nằm liệt trên giường, sốt dai dẳng.
Bác sĩ đã chỉ định làm xét nghiệm máu.
Phòng bệnh VIP có dịch vụ đầy đủ, không cần phải đi đâu, y tá sẽ đến tận nơi lấy mẫu.
Trong lúc chờ, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang tập trung làm việc.
Cảm nhận được ánh mắt của cô, Hạ Văn Lễ ngẩng lên, mắt nhìn thẳng: “Có chuyện gì à?”
Chung Thư Ninh lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662712/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.