Quyến rũ,mất thân?
Chung Thư Ninh hít sâu một hơi, vội vàng gọi cho Hạ Văn Lễ, nhưng không ai bắt máy.
Cô cũng không liên lạc được với Trần Tối và Lý Khải.
Khoảng nửa tiếng trước, Hạ Văn Lễ có gửi cho cô một tin nhắn.
Chỉ là lúc đó cô đang nhảy, nên không thấy.
【Anh đang ở khách sạn Lập Khôn, đồ ngọt ở đây khá ngon, em có muốn ăn không?】
Cô còn chưa kịp thay đồ tập luyện, liền vội vã chạy ra ngoài, tiện tay chộp lấy chìa khóa xe, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Chị dâu, chị đi đâu đấy?” — Hạ Văn Dã đang ngồi trên thảm phòng khách, vừa chơi game vừa nhìn lên.
“Chị có chút việc.”
“Em đi với chị.”
“Không cần.”
“Trời sắp tối rồi, chị đi một mình không an toàn đâu.”
Cậu ấy xem như đã nhìn ra, bây giờ anh trai mình là kiểu có người yêu quên anh em.
Chị dâu mà có chuyện gì, anh ấy chắc chắn sẽ lột da cậu.
Vậy nên cậu mặc nguyên bộ đồ ngủ, lê đôi dép lê, nhảy vọt lên ghế phụ.
“Chị dâu, có việc gì chị cứ giao cho em, em đi làm giúp chị.”
“Chị đừng nhìn em nhỏ tuổi, chứ em đáng tin lắm đấy.”
“Thanh Châu này cũng nhỏ thôi, em nắm rõ trong lòng bàn tay rồi.”
…
Hạ Văn Dã cứ ríu rít như chim sẻ, khiến Chung Thư Ninh đau hết cả đầu, liếc cậu một cái:
“Hạ Văn Dã!”
“Có mặt!”
“Em có thể im lặng một chút không?”
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662704/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.