Tại căn nhà cũ của nhà họ Hạ.
Sau khi tỉnh giấc, ông cụ Hạ thấy con trai cả đã về từ lúc nào, liền cau mày:
“Anh còn biết quay về đấy à?
Chuyện của con trai anh, anh chẳng thèm quan tâm gì hết!”
“Ba ngủ có ngon không ạ?”
Ông cụ hắng giọng: “Ba chỉ đang nhắm mắt dưỡng thần, tích tụ tinh lực thôi!”
“Ba ngáy to lắm.”
“Là do lớn tuổi rồi, thở hơi mạnh!”
Nói xong, ông cụ bèn mượn cớ đi dạo trong sân, nhưng thật ra là đứng ngóng nghiêng nhìn ra cổng.
Con chó giữ nhà lúc đầu còn chạy ra quẫy đuôi mừng rỡ khi thấy ông.
Về sau, nó cũng lười nhìn luôn.
“Đừng ngóng nữa, đã bảo là chiều tối mới về cơ mà, giờ mới mấy giờ đâu.”
Bà cụ Hạ thấy ông cứ đi qua đi lại trước mặt mình, chỉ thấy đau đầu.
Từ lúc nghe tin cháu trai sẽ đưa vợ về, tối qua ông trằn trọc lật bên này lăn bên kia như bánh đa nướng, trời chưa sáng đã dậy rồi.
Con chó còn chưa thức, ông đã lượn khắp nhà.
“Tôi ngóng ai cơ chứ?”
Ông cụ nhíu mày.
“Không phải đang chờ Văn Lễ và cô gái đó về à?”
“Buồn cười!
Tôi chờ bọn nó làm gì?”
Ông cụ hừ lạnh, “Tôi còn hận không thể đuổi cái thằng nhãi đó ra khỏi nhà!
Lần trước nó về chỉ để xin sổ hộ khẩu rồi bỏ đi ngay trong đêm.
Nó còn coi tôi là ông nội không?”
“Nuôi cái thằng oắt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662692/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.