Ti Hàn Nguyệt đã tròn năm tuổi. Theo quy củ của hoàng tộc Yển quốc, thì đó là tuổi phải tới Thái Thư Viện học tập. Nhưng vì sau sinh nhật của nó chỉ một tháng là đến cuối năm nên Ti Ngự Thiên cũng không yêu cầu nó sinh nhật xong phải đến Thái Thư Viện ngay. Bởi vậy, so với các hoàng tử khác, Hàn Nguyệt đi học muộn hơn hai tháng. Hôm nay vốn là ngày đầu tiên nó đến thư viện nhưng Hàn Nguyệt lúc này đang… 
“Chủ tử… Đến giờ dậy rồi. Hôm nay ngài phải đến Thái Thư Viện…” Nhìn chủ tử lúc này vẫn nằm yên trên giường, hai mắt nhắm nghiền không hề có động tĩnh, Huyền Ngọc nhẹ giọng gọi. Ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, tâm trạng Huyền Ngọc bắt đầu trở nên lo lắng. Đáng nhẽ ra hôm nay, chủ tử phải dậy từ đầu canh năm, rửa mặt dùng bữa, nửa canh giờ sau phải đến Thái Thư Viện rồi. Nhưng lúc này đã là canh năm một khắc*, chủ tử vẫn chưa có dấu hiệu gì là chuẩn bị tỉnh giấc cả. 
“Chủ tử… Chủ tử, ngài tỉnh ngủ chưa? Đến giờ dậy rồi.” Huyền Ngọc rón rén lại gần giường Hàn Nguyệt, sau đó lấy tay nhẹ nhàng lay lay nó. 
Thân hình đang chôn vùi trong mớ chăn gối trên giường lúc này mới khẽ động đậy, đôi mắt bình thường khiến người khác không dám nhìn thẳng vào chậm rãi mở ra, rồi lại đóng lại, rồi mở ra, cứ thế lặp lại mấy lần. Cuối cùng nó cũng hoàn toàn tỉnh hẳn. 
“Chủ tử? Ngài tỉnh ngủ chưa? Đến giờ dậy rồi. Hôm nay ngài phải đến Thái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dong/2183624/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.