“Ngưng Nguyệt công tử, lục vương gia tới.” nữ hầu dẫn lục vương gia đi vào sân, Ngưng Nguyệt đang nằm trên ghế vội vàng đứng dậy:“Ngưng Nguyệt ra mắt lục vương gia… Vương gia hắn còn chưa hồi phủ…”  Lục vương gia hôm nay mới đến so với sự mong đợi của hắn đã chậm hơn hai ngày. 
“Không cần đa lễ, bổn vương hôm nay không phải tới gặp Ngũ Ca , bổn vương hôm nay là đặc biệt tới gặp ngươi .”  Thanh Lâm ngồi đối diện với Ngưng Nguyệt, mỉm cười nhìn gã, phất tay ra hiệu cho đám người hầu lui ra, trong viện bây giờ chỉ còn hắn cùng với Ngưng Nguyệt. 
Ngưng Nguyệt hơi cuối đầu xuống, giúp Thanh Lâm rót trà, rồi mới hỏi:“Vương gia thỉnh uống trà, không biết vương gia hôm nay đến… có chuyện gì?” 
“Không có việc gì thì không thể tới gặp ngươi sao?” Nhận lấy ly trà đưa tới bên mép, Thanh Lâm hỏi ngược lại một câu. 
“Ngưng Nguyệt không có ý này… Ngưng Nguyệt chỉ là không biết lục vương gia đặc biệt tới thăm Ngưng Nguyệt…”  mái tóc dài tùy ý dùng trâm cài hờ vì đột nhiên ngẩng đầu mà bay tản ra phủ xuống, dung nhan xinh đẹp, sa y đơn bạc lờ mờ có thể thấy được da thịt làm cho Ngưng Nguyệt có vẻ dị thường quyến rũ. 
“Ngươi thật là đẹp……”  Thanh Lâm ngơ ngác nhìn Ngưng Nguyệt, không tự giác xoa xoa khuôn mặt y. 
“Lục vương gia…” Ngưng Nguyệt ánh mắt khẽ biến, nghiêng đầu tránh né đụng chạm. 
“Sao vậy? Ngươi ghét bổn vương sao? hay là chỉ có Ngũ ca mới có thể chạm ngươi!” Nhìn cử động né tránh của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dong/2183481/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.