Nhẹ thở một hơi dài, Ti Lam Hạ buông người trong lồng ngực ra, khẽ nâng người đứng dậy nhìn Ti Hàn Nguyệt: ” Thất đệ… ngươi… chán ghét chúng ta sao?” bằng không vì sao mỗi lần ở trong lồng ngực mình người này thủy chung vẫn là cứng ngắc. Mà Ti Cẩm Sương cũng đã sớm buông ra Ti Hàn Nguyệt ngồi dậy. 
Ti Hàn Nguyệt chậm rãi ngồi xuống, tựa vào trên giường, nhìn hai người vì động tác của mình mà chuyển qua phía trước, Ti Hàn Nguyệt vung tay lên, ánh nến trong phòng vừa rồi bị thổi tắt lại nháy mắt cháy lên. Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương hơi hơi sửng sốt một chút nhưng không nhìn thấy một tia khác thường. 
” Không chán ghét.” Ti Hàn Nguyệt thản nhiên trả lời nghi vấn vừa rồi của Ti Lam Hạ. 
” Không chán ghét sao…” Ti Lam Hạ lặp lại, trong lòng tràn ngập bất lực, nhưng vẫn là không thích đi…… 
” Thất đệ, ” Ti Cẩm Sương khẽ vuốt lên mặt Hàn Nguyệt, ” còn nhớ rõ lần đó khi Ngũ Ca một mình đến gặp ngươi đã nói với ngươi cái gì không? Ngũ Ca…… thích ngươi, giống như tứ ca bọn họ… cũng thích ngươi… bởi vậy, chúng ta mới muốn ôm ngươi, nghĩ muốn chạm vào ngươi, nghĩ muốn… hôn ngươi.” nghe thấy lời Ti Cẩm Sương nói, Ti Lam Hạ mạnh mẽ quay đầu nhìn về trước, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc cùng nghi hoặc. 
” Tứ ca, yêu vốn là ích kỷ, ta đương nhiên cũng muốn thất đệ thuộc về một mình ta, nhưng… mấy người chúng ta đều biết, đây là chuyện không có khả năng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dong/2183429/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.