Tầm 1 tiếng sau, ở phòng khách nhà họ Viên. Viên Thâm và Hà Đan Tuệ vừa nghe đến xuất thân của Tư không Tình, vội cúi đầu như những người làm thuê chính hiệu. Không chỉ mời bà vào nhà, còn cho người hầu dọn hết những thứ ngon lành và đắt tiền nhất lên chiêu đãi. Ăn uống thì chẳng có gì nhiều, chủ yếu là Viên Thâm sợ sẽ mất mặt trước nhà Tư không thôi.
Tư Không Tình sang trọng ngồi trên ghế, đảo mắt nhìn sơ căn nhà một lần. Gia cảnh này cũng không đến nỗi tệ, nhưng so với những gì Cẩn Ngọc đã phải chịu đựng và bươn chải trong suốt những ngày tháng qua - được ghi rất rõ trong hồ sơ mà thám tử gửi cho bà - thật sự không khớp với nhau chút nào.
Tư Không Tình nhếch mép cười khinh, quả nhiên không phải là con ruột, nên lạnh lùng tàn nhẫn cũng là chuyện bình thường?
Viên Thâm và Hà Đan Tuệ ngồi đối diện cô tư, rón rén đưa mắt nhìn nhau. Cuối cùng, Viên Thâm cũng đành nuốt nước bọt mở lời:
“Cô tư… không biết hôm nay cô tư đến đây là có chuyện gì? Có phải Cẩn Ngọc ở nhà Tư Không đã làm gì phật ý không?”
Hà Đan Tuệ bồi thêm: “Đúng, đúng! Nếu Cẩn Ngọc chỗ chúng tôi không tốt ở đâu, xin cô tư cứ nói. Nhất định chúng tôi sẽ dạy dỗ con bé thật đàng hoàng, không để nhà Tư Không cảm thấy phiền lòng!”
Tư Không Tình thể hiện rõ điệu bộ chán ghét, lườm mắt nhìn đối phương: “Tại sao tôi vừa đến đây, các người lại nghĩ ngay đến lý do là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/899284/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.