Cẩn Ngọc ngây người, chưa hiểu ngụ ý trong lời nói vừa rồi của Tử Lăng. Tử Lăng hiểu ý, liền ra lệnh cho Dương Thần lấy hồ sơ xin việc của Bạch Mộ Chỉ, giao cho Cẩn Ngọc.
“Em xem thử đi, có gì bất ổn không?”
Cẩn Ngọc chau mày, cẩn trọng xem từng trang một trong tập hồ sơ dày cộm. Một lúc sau mới căng thẳng lên tiếng:
“Dãy số đầu của mã số nhà rất quen, hình như tôi đã thấy ở đâu rồi?”
Dương Thần tiếp lời: “Thiếu phu nhân nói không sai. Dãy số này là quy ước của chung cư Hoa Thiên, mỗi căn nhà ở đó, bèo lắm cũng phải hơn hai mươi tỷ.”
Cẩn Ngọc nhếch mép cười khinh, kiểm tra lại hồ sơ một lần nữa: “Hoàn cảnh khó khăn, được nhận học bổng lên đại học mà lại có thể sống trong căn chung cư hai mươi tỷ?”
“Không chỉ vậy, cả những vật dụng cô ta dùng đều là hàng hiệu cả thôi.”
Cẩn Ngọc gật gật đầu, nhưng vẫn không phát hiện điều gì bí hiểm: “Vậy cũng không có gì quá bất thường. Dù sao Bạch Mộ Chỉ cũng xinh đẹp như vậy, nương tựa được một người đàn ông giàu có, sẵn sàng chu cấp mọi thứ cho cô ta cũng là chuyện hiển nhiên.”
Tử Lăng im lặng từ nãy đến giờ, đến lúc này mới lạnh lùng lên tiếng: “Vậy em nghĩ thế nào về một người được lo lắng chu toàn nhưng mỗi ngày vẫn làm việc ở công ty đến quá giờ tăng ca? Đây là yêu nghề thái quá, hay muốn đứng trên đôi chân của mình? Hay còn lý do nào khác?”
Cẩn Ngọc cầm chặt xấp hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/899263/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.