Sau khi vào trong, Tử Lăng và Cẩn Ngọc đã được cả nhà họ Viên mời ngay lên bàn cơm đã được dọn sẵn sơn hào hải vị. Viên Thâm vẫn ngồi ở ghế giữa với vai trò chủ nhà, trong khi Cẩn Ngọc và Tử Lăng lại ngồi đối diện với hai mẹ con Hà Đan Tuệ.
Cẩn Ngọc còn chưa nuốt được đũa thứ ba vào bụng, Viên Thâm đã sợ người khác quên mất mình: “Con rể, con thấy món ăn hôm nay thế nào? Có vừa khẩu vị không?”
Tử Lăng dừng ăn, quay sang Cẩn Ngọc, ân cần hỏi: “Thức ăn có vừa khẩu vị của em không?”
“Cũng không tệ.” - Cẩn Ngọc trả lời qua loa cho có.
Tử Lăng gật đầu, lại nói với Viêm Thâm: “Nếu Cẩn Ngọc thấy không tệ thì con sẽ thấy không tệ, cảm xúc của con đều để cô ấy quyết định. Sau này ba vợ cũng chỉ cần hỏi thăm một mình Cẩn Ngọc là đủ.”
“À… hai đứa ăn thấy ngon là tốt rồi.” - Viên Thâm sượng mặt khi lại một lần nữa bị tạt cho một gáo nước lạnh. Hết lần này đến lần khác Tư Không Tử Lăng nói về vấn đề này, rõ ràng là đang muốn ngầm răn đe ông ta đây mà.
Đương nhiên, người phụ nữ bên kia lại không suy nghĩ sâu xa được như vậy. Viên Tiểu Hoa ngồi ăn mà như ai đang đắc tội, dù gương mặt vẫn cố tỏ ra hiền lành ngây thơ nhất có thể, nhưng Cẩn Ngọc có thể quan sát được cô ta đang không ngừng bấm chặt ngón tay vào đầu đũa. Ha, không phải là đang rất tức giận sao?
Cẩn Ngọc thật sự thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/246547/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.