“Đùng! Đùng!”
Những tiếng nổ nhỏ ở những thùng hàng chất chồng nhau bắt đầu vang lên, Tử Lăng theo quán tính ôm chặt lấy Cẩn Ngọc, dùng thân mình chắn cho cô những tia lửa nhỏ.
“Không kịp nữa đâu! Hai con mau rời khỏi đây!” - Tư Không Tình gào lên.
“Tử Lăng, m…mẹ… mẹ có thể giao Cẩn Ngọc cho con không? Hai đứa có thể không ở bên nhau, nhưng hãy sống thật tốt có được không?”
Tư Không Tình nghẹn ngào nói ra những lời xé lòng, tự xưng là mẹ, chẳng khác nào thừa nhận quan hệ vợ chồng của hai người. Nhưng cay đắng là, cả đời này e là cả hai cũng không thể ở bên nhau.
Tử Lăng nghiến răng, cảm xúc lẫn lộn khó tả. Mìn mini đã phát nổ rồi, nhất định sẽ nhanh chóng lan đến những quả mìn lớn hơn. Chẳng mấy chốc kho nhiên liệu này sẽ phát nổ. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, anh cũng không thể để cô chết ở đây được. Nếu hai người mẹ đã quyết định chết chung để chuộc tội, vậy…
“Cẩn Ngọc, lạy hai mẹ đi.” - Tử Lăng nói nhỏ với cô, trong lòng dường như đã đưa ra quyết định. Cẩn Ngọc rưng rưng nước mắt, trong thời khắc sinh tử, không thể không quyết định thật nhanh.
Cuối cùng, Tử Lăng và Cẩn Ngọc vừa khóc, vừa bái lạy hai người, dập đầu sát đất. Cẩn Ngọc cố phát âm cho tròn vành:
“Mẹ, nếu có kiếp sau, con sẽ lại là con gái của mẹ, là con dâu của mẹ nữa.”
Hai bà mẹ gật đầu, mấy mươi năm sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/2183249/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.