Đêm muộn ở nhà, Từ Di Nhiên nằm trên giường, vẻ mặt đăm chiêu sau khi nghe Cố Dã kể lại chuyện trước đây, kể cả dự đoán người bố nuôi lần này tìm đến ắt hẳn có liên quan tới việc làm phi pháp của ông ta.
Cố Dã vùi mặt vào sát bên đầu Từ Di Nhiên, cất giọng thỏ thẻ làm nũng: “Bà xã, người ta ức hiếp anh.”
Từ Di Nhiên mím môi nhịn cười, chỉ thiếu chút nữa đã bật ra thành tiếng, với thân phận của Cố Dã hiện nay ngay cả Từ Di Nhiên còn phải dè chừng, huống chi chỉ là một lão già chỉ biết ngồi một chỗ chỉ tay lấy uy.
Chiều tối hai ngày sau, Từ Di Nhiên vừa đến sòng bạc không bao lâu mẹ Cố Dã đã gọi đến, qua điện thoại giọng bà vô cùng hoảng hốt: “Nhiên à, khi nãy có đám người mặt mũi bặm trợn đến đưa Cố Dã đi rồi, mẹ gọi điện nó cũng chẳng bắt máy.”
“Không sao đâu, con biết anh ấy đang ở đâu, mẹ đừng lo.”
Cúp máy, Từ Di Nhiên thản nhiên cong môi mỉm cười, mọi chuyện xảy ra giống hệt như những gì cô và Cố Dã đã dự đoán trước đó. Nhã Tịnh lợi dùng mối quan hệ của bố con Tu Kiệt để tiếp cận Cố Dã, bữa ăn đó lão Tu bị nói đến mức không thể phản bác, tuy không nói nhưng xem như đã mắt nhắm mắt mở chấp nhận chuyện Tu Kiệt và A Nhĩ.
Nhã Tịnh mất cơ hội tiếp cận Cố Dã thông qua bố con Tu Kiệt, lão bố nuôi đó chắc chắn cũng chẳng ngồi yên bởi lo lắng chuyện phi pháp của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-trai-ngoan-ve-lam-chong/1734433/chuong-43.html