Sau vài ngày thảnh thơi ở quê, Cố Dã cùng mẹ trở lại thành phố, trong lòng mãi không yên tâm về Từ Di Nhiên ở một mình. Hơn nửa ngày đi xe cũng về tới nhà, Cố Dã đưa mẹ về chung cư, lúc mở cửa vào nhà lập tức nhận ra điều khác lạ, bức tranh chân dung anh vẽ Từ Di Nhiên treo ở phòng khách đã biến mất.
Cố Dã nửa nghi nửa ngờ kéo hành lý vào trong nhà, đảo mắt nhìn xung quanh liền nhận ra trong nhà trống trải kỳ lạ.
Mẹ Cố Dã nhìn khắp nhà một lượt, cất tiếng hỏi: “Hai vợ chồng con ở đây à? Sao nhà cửa trông trống như vậy?”
Cố Dã xoay đầu nhìn mẹ, đầu tiên trấn an bà trước: “Mẹ về phòng nghỉ trước, để con gọi điện cho cô ấy.”
Đưa mẹ vào căn phòng đối diện phòng ngủ đối diện phòng hai vợ chồng, Cố Dã đi thẳng xuống phòng vẽ ở cuối hành lang. Mở cửa ra, Cố Dã hoàn toàn sững sờ khi căn phòng trống không, vật dụng và tranh vẽ của anh đã không còn.
Cố Dã sinh ra hoài nghi, trở về phòng cắm sạc điện thoại bật máy, thời gian dưới quê không có điện không thể sạc pin nên đã bị tắt máy hai ngày nay. Ngay khi bật máy, Cố Dã gọi điện cho Từ Di Nhiên nhưng cô không nhận máy, gọi cho A Nhĩ cũng không có ai trả lời.
Không đợi được nữa, Cố Dã quyết định đến sòng bạc tìm Từ Di Nhiên, vừa ra khỏi nhà đã chạm mặt Tu Kiệt từ căn hộ bên cạnh đi ra, anh ta thấy anh liền ngạc nhiên ra mặt.
“Cố Dã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-trai-ngoan-ve-lam-chong/1734425/chuong-35.html