Cố Chính Vũ về không lâu thì Cố Dã rời khỏi quán trở về nhà. Trên suốt đoạn đường đi Cố Dã thầm nghĩ về việc Từ Di Nhiên đã sớm đoán được mưu đồ của Cố Chính Vũ nên mới lập ra những cái bẫy để anh ta tự rơi vào, sau này chuyện vỡ lẽ thì người tức đến đứt gân máu không ai khác ngoài Cố Chính Vũ.
Ở nhà, Từ Di Nhiên đã đến sòng bạc, thức ăn trên bàn cũng đã được ăn sạch sẽ, Cố Dã ngồi xuống ghế, thất thần nhìn chén đĩa trước mặt. Thứ duy nhất Cố Dã cảm nhận được ngay giây phút này, anh và Từ Di Nhiên hiện tại không giống như vợ chồng mà là tình nhân chỉ để lên giường, khoảng cách giữa cả hai đang âm thầm kéo dài ra, tình cảm của Từ Di Nhiên dành cho anh cũng đang dần phai nhạt.
Tâm trạng không tốt, Cố Dã giam mình cả ngày trong phòng tranh, từng nét cọ được khắc họa đầy u sầu tăm tối. Đầu óc Cố Dã trống rỗng, chẳng định hình được điều mình mong muốn, chỉ cảm thấy bản thân thật vô dụng.
Đến khi Cố Chính Vũ gọi điện lần nữa, Cố Dã mới thoát khỏi cơn mơ hồ thực tại.
Nghe điện thoại xong, anh đứng dậy ra ngoài.
Trên bức tranh màu đen xám, chân dung chàng trai cầm trái tim vỡ nát trên tay, gương mặt mang hai cảm xúc, nửa bên tươi cười một cách ngốc nghếch, nửa bên nước mắt rơi đau đớn, giống hệt như Cố Dã ở thời điểm hiện tại.
Bên ngoài trời đã tối, Cố Dã lên taxi đến địa điểm Cố Chính Vũ đưa, cả ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-trai-ngoan-ve-lam-chong/1734407/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.