Gần như là thành kính, hắn chậm rãi đưa tay qua, một chút một chút bắt được đôi bàn tay nhỏ bé bạch ngọc kia, cảm giác mềm mại trắng nõn, rốt cục xác định người trong tay bắt được sẽ không biến mất. 
" Bạch Bạch, nàng thật đẹp!" Giọng nói của Mặc Yểm nhẹ giống như thở dài, hắn trông thấy trong đôi mắt to màu nâu trong ảnh của Bạch Bạch thân ảnh ngược của hắn, thấy trong đó tin cậy cùng không muốn xa rời, hắn cảm thấy cứ nhìn nàng như vậy đã vô cùng hạnh phúc. 
Bạch Bạch bị hắn nhìn không chút ý tứ, thấp giọng nói:" Ngươi cũng không phải chưa thấy qua ta, làm cái gì nhìn ta như vậy …" 
" Ta thấy nàng rất nhiều lần, nhưng trước kia không xinh đẹp giống hôm nay! Ngay lập tức muốn mang nàng tới thế gian thành hôn, như vậy nàng sẽ hoàn toàn là của ta." Mặc Yểm tham lam cọ sát chóp mũi xoa khuôn mặt Bạch Bạch, hít một hơi đều là hương khí hoa quả ngọt sáp trên người nàng, dụ hắn muốn một ngụm nuốt nàng vào bụng. 
Hai người ôm nhau không biết qua bao lâu, Bạch Bạch rốt cục nhớ tới thời gian mình đi ra quá dài, sẽ làm cho các sư huynh lo lắng, vì vậy đẩy đẩy Mặc Yểm nói:" Ta phải trở về……" 
Mặc Yểm không muốn nghe nhất chính là những lời này! 
" Ta…… Ta chờ ngươi……" Bạch Bạch nũng nịu ném một câu, nhanh chóng lui về sau rừng cây đi thay hỉ phục. 
Lưu luyến không rời cáo biệt Mặc Yểm, Bạch Bạch đi một mình ra rừng cây nhỏ, liền gặp A Sâm đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-tieu-ho-ly/1547316/chuong-243.html