" Bạch Bạch, nàng những ngày này khỏe không?" Mặc Yểm miễn cưỡng bình tĩnh nói.
" Hoàn…… Hoàn hảo……" Bạch Bạch lắp bắp nói, cúi đầu xuống có chút không dám tiếp xúc ánh mắt "ăn thịt người" của Mặc Yểm. Trên tay nơi bị Mặc Yểm sờ qua bỏng đến như bị hỏa thiêu, trong lòng thấy như có dòng nước ấm chảy ra, chỉ cảm thấy ngọt ngào lại hưng phấn vô cùng.
Mặc Yểm nhìn khuôn mặt Bạch Bạch hiện hồng, chỉ cảm thấy tiểu hồ ly của hắn chưa bao giờ mê người như thế, đáng tiếc cha mẹ người ta ở một bên "nhìn chằm chằm", chẳng những không cách nào tùy ý thân cận, muốn nói nhiều hơn vài câu cũng không hề dễ.
Bạch Ngọc cốc cách Thanh Lương Quan không xa, một đường không nói chuyện, trong nháy mắt liền đến cốc, một chuyến bốn người lại bị "sôi nổi" trong cốc làm cho hoảng sợ.
Vốn sơn cốc không có một bóng người giờ phút này phi thường náo nhiệt, các loại tiểu tiên tề tụ một đường chí ít có hơn mười người~!
Những tiểu tiên này thoáng cái nhìn thấy chủ nhà, thần sắc xấu hổ có, hưng phấn cũng có, ầm ĩ vây bọn họ vào giữa. Bạch Nguyên Tùng chứng kiến trong đó có mấy hồ tiên đồng tộc, liền hỏi:" Đây là chuyện gì?"
Tô Chi cùng Tô Vi Vi trong đám người kia đi ra, ngại ngùng chỉnh đốn trang phục làm lễ, nói: "Cưu chiếm thước sào (chim gáy chiếm tổ của chinh khách),thật sự là vạn phần thật có lỗi."
Hoá ra vài ngày trước Bạch Bạch cùng Vân Khởi cứu hai bé gái mồ côi từ trong đội xe tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-tieu-ho-ly/1547297/chuong-224.html