Bạch Bạch gật đầu nói:
"Sư huynh, Mặc Yểm nói có thể làm cho phản quân không ra khỏi Dương Môn Quan trong vòng một tháng."
Nàng chỉ nói cho sư huynh biết phân nửa, một nửa còn lại…do dự không dám nói, Mặc Yểm tuy rằng nói chỉ cần đáp ứng hắn hôn nhẹ, hắn sẽ giúp. Thế nhưng Bạch Bạch có thể nhìn ra được hắn hoàn toàn không có ý đinh thả cho nàng rời đi. Vừa rồi trước khi ra ngoài hắn đã nói không được tự ý bước chân ra khỏi phạm vi đại điện, bằng không?????? Hắn chưa nói bằng không sẽ thế nào, mặc kệ cứ theo bản tính ác ôn của hắn, nhất định sẽ buông tay, làm cho Quỷ Môn Quan lần nữa rơi vào nguy hiểm.
"Ai vậy? Người nào lại tốt như vậy? Đợi đã, Bạch Bạch, ngươi có phải đã đáp ứng yêu cầu gì của hắn?"
Vân Cảnh rất bình tĩnh đưa mắt nhìn Bạch Bạch, tuy rằng nàng hiện tại trong hình dáng của một tiểu động vật khả ái, thế nhưng hắn nhớ rõ Bạch Bạch sau khi biến thành người thì có bao nhiêu xinh đẹp, chắc chắn đủ để làm cho một chính nhân quân tử phá ma thành biến thân thành một đại sắc lang.
Những người giàu lòng nhân ái, gặp chyện bất bình rút đao tương trợ không phải không có, nhưng xem cách Mặc Yểm đối phó với bọn phản quân, thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết, thủ đoạn rất mạnh mẽ, thì phẩm đức nhất địch không tốt, cái gọi là vô sự hiến ân tình, phi gian tức đạo (khi không tỏ ra ân cần không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-tieu-ho-ly/1547189/chuong-116.html