Động phủ của Mặc Yểm là do cha hắn – tên là Mặc Đàm – để lại, bản thân hắn cũng ít khi để ý tới mấy chuyện trong phủ, trong phủ chỉ còn lại những người cũ. Mấy người hay hầu hạ bên người có 5 đồng tử A Hâm, A Sâm, A Miểu, A Diễm, A Nghiễm. Dưới quyền bọn họ còn có khoảng hơn 10 tiểu dược đồng cùng quê. Không biết Mặc Yểm đã dạy dỗ bọn họ như thế nào nhưng trong ý nghĩ của những người này, trên trời dưới đất chỉ có duy nhất Mặc Yểm là Lão Đại của họ, còn lại Phật tổ, Quan Âm, Thiên Đế, Diêm Vương đều là cái rắm! Bảo bối yêu quý trên tay chủ nhân thì chính là nhân vật quan trọng mà tất cả mọi người đều phải hầu hạ chu đáo, cho nên ở trong này Bạch Bạch rất được quan tâm, dùng từ tỉ mỉ cẩn thận cũng không đủ để hình dung được. Chẳng qua, mọi việc lớn nhỏ đều do một mình Mặc Yểm lo hết, nên cơ hội thể hiện của mọi người thật sự rất ít.
Mà như trong lòng A Miểu thực sự rất muốn sờ thử Bạch Bạch xem cảm giác như thế nào nhưng lại không thể xuống tay, cũng không dám xuống tay. Nhìn thấy sự sốt sắng của chủ nhân với Bạch Bạch, không nghi ngờ rằng nếu thử sờ một lần thì chắc chắn tay mình sẽ bị chặt bỏ.
Vết thương chuyển biến tốt, mỗi ngày Bạch Bạch lại thấy tỉnh táo hơn, nhưng mà rất ít khi mở miệng nói chuyện, hơn nữa lại không muốn nói chuyện với Mặc Yểm. Mỗi lần Mặc Yểm ở bên cạnh nàng, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-tieu-ho-ly/1547110/chuong-37.html