Sau khi Vân Nguyệt mất, quan huyện Đức Khiêm chẳng những không thu hồi lời hỏi cưới mà nghe đâu quan còn quỳ hẳn ba ngày để xin được cưới bài vị của Vân Nguyệt.
Bùi Hanh và bà Mai không đành lòng nhìn quan quỳ suốt ba ngày nên đành chấp thuận.
Mãi lâu về sau dân trong huyện cũng chẳng thấy quan cưới thêm ai, quan huyện chỉ một vợ duy nhất đó là cô Vân Nguyệt con gái út Bùi gia đã mất kia.
Sau khi Vân Nguyệt chết đi, không ít người thương tiếc cho cô.
Dân nơi đó thường hay cảm thán rằng :
" Xưa kia ở xứ huyện Đồng
Có cô Vân Nguyệt chưa chồng đã tang.
Nguyệt này như cánh bướm tàn
Hồng nhan bạc mệnh như đàn đứt dây."
Tiếc cho một đôi tri kỷ, giờ đây âm dương cách biệt.
" Chữ duyên, chữ nợ, chữ tình. Ta xin gác lại hẹn tình kiếp sau."
\~\~
" Hỡ ? Cô ba cò chưa tỉnh nữa sao ? Phen này ông với bà lo khiếp vía thật."
" Chứ còn sao nữa, đang yên đang lành tự nhiên cô ba lăn đùng ra xỉu, đó giờ sức khoẻ cô ba kém nhưng cũng đâu có xỉu ? "
" Thì ai biết được, thầy lang xem rồi...thầy nói cô ba không sao, bồi bổ xíu là được hà."
" Tội nghiệp cô ba ghê hen, cô đẹp vậy mà bệnh miết à."
" Thì ờ, đúng là ông trời cho cái này thì lấy cái kia."
" Tụi bây im chưa ? Lo mà đi mần việc đi, đừng có ở đây đấu võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-quan-huyen-ve-lam-chong/2822591/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.