Lại mấy hôm êm đềm trôi qua, hôm nay Vân Nguyệt có hẹn cùng Tiểu Huệ đi chùa lễ Phật. Từ sáng Vân Nguyệt đã chuẩn bị sớm, giờ chỉ đợi Tiểu Huệ đến rồi cùng đi thôi.
Loáng thấy bóng dáng nhí nhảnh của Tiểu Huệ đang chạy đến, Tiểu Huệ vừa chạy nên mặt đỏ ửng nhìn rất đáng yêu.
Vân Nguyệt lau mồ hôi thay Tiểu Huệ vừa mắng yêu :"Em đó, con gái con lứa mà chạy như chạy giặc thế hả ? "
Tiểu Huệ cười hì hì đáp : " Là do em nôn nóng muốn gặp chị mà...À chị Vân Nguyệt đợi em có lâu không ạ ? "
Vân Nguyệt lắc đầu rồi cầm tay Tiểu Huệ vừa đi vừa nói : " Không lâu, đi thôi."
Vân Nguyệt với Tiểu Huệ cùng ngồi trên một chiếc xe ngựa, xe cứ lắc lư băng qua các ngõ ngách của đường xá rồi lại dừng hẳn khi đến trước cổng chùa.
Chùa Thiên - Huyện Cần là một ngôi chùa nổi tiếng gần xa thời bấy giờ, Vân Nguyệt nghe danh đã lâu nay mới có duyên đến lễ.
Trước chùa có hai cây đa to, cổng chùa trạm chỗ điêu khắc gỗ rất tinh tế tỉ mỉ, Vân Nguyệt đi qua cổng liền thấy được một khung cảnh rất yên bình.
Nhìn cảnh tượng nơi đây lại khiến cho Vân Nguyệt buộc miệng thầm thốt lên : " Hồng trần lắm những bộn bề, nương nhờ cửa Phật mọi bề an yên."
Tiểu Huệ đi gần Vân Nguyệt nghe được, ánh mắt Tiểu Huệ liền sáng lên, cười nói với Vân Nguyệt :"Chị Vân Nguyệt là đang tức cảnh sinh tình đấy à
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-quan-huyen-ve-lam-chong/2822562/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.