Gió thổi đìu hiu mang theo tiếng lá cây xào xạc, trăng tròn đã lấp ló xuất hiện giữa bầu trời đêm đen kịt, ánh trăng nhè nhẹ hiu hắt phẳng phất lên mái ngói Bùi gia.
Tại phòng riêng Vân Nguyệt đang ngó nghiêng như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.
*Két
" Em đi đâu đấy, Thu Cúc ?"
Thu Cúc vừa mở cửa bước vào liền bị giọng nói của Vân Nguyệt doạ cho giật nảy mình, Vân Nguyệt cũng vừa vặn xuất hiện sau lưng Thu Cúc hỏi.
Thu Cúc ổn định lại tâm tình, nó quay sang cười đáp :"Dạ em đi lanh quanh tản bộ, do em ăn cơm hơi nhiều nên bụng cứ chương chướng rất khó chịu."
Vân Nguyệt nhìn nó không đáp, chỉ gật đầu xem như đã biết.
" Cô ba..."
Vân Nguyệt nghe gọi khẽ ừ đáp, Thu Cúc lưỡng lự chốc lát rồi khẽ nói :"Hôm nay là ngày vọng*..."
*Ngày vọng : Ngày rằm 15(âl). Chữ vọng cũng có nghĩa là trông mong.
Vân Nguyệt nheo mắt nhìn lên cao, ánh trăng đã sáng tỏ tròn đầy, trăng soi sáng giữa bầu trời đêm, soi luôn cả hồng trần đang chìm trong tăm tối.
Ánh trăng ngả xuống đất, soi rõ bóng dáng của người con gái đang đứng nhìn về xa xăm.
Ngày vọng là ngày trông mong, là ngày của ánh trăng tỏ sáng.
Vân Nguyệt cười, đó là trăng trên trời.
Trăng ở nhân gian thì ngày nào cũng là ngày vọng, bởi vì Trăng lúc nào cũng trông mong Sáng.
"Gửi thương gửi nhớ bay xa
Bay từ huyện Đồng ra tận Kinh Đô.
Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-quan-huyen-ve-lam-chong/2822545/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.