Một buổi sáng cuối tuần đẹp trời, mọi chuyện đã trở lại như cũ hết rồi. Chỉ có thái độ San San vẫn hơi có vấn đề với anh. Trừ khi anh hỏi hay cố kiếm chuyện với cô, nếu không thì San San sẽ ngủ hoặc ăn hoặc... ngủ, chứ không bao giờ hé miệng ra nói với cô. Em bé đã lớn hơn một chút, hoàn toàn khoẻ mạnh nên anh rất vui mừng. Qua tháng này là qua hết ba tháng đầu nguy hiểm. Khỏi phải nói, bụng cô càng lớn nụ cười mẹ anh càng toe toét. San San thì than vãn bảo bụng toàn mỡ, chưa thấy ai mang thai gần ba tháng mà bụng to như cô, đến nỗi anh phải ném luôn cái cân trong nhà đi. 
Đã lâu lắm rồi, Lâm Quân mới đi ra ngoài. Tại vì San San cứ trách anh bám dính lấy cô làm cô khó chịu, đuổi mãi mới chịu đi. Anh suốt ngày ôm lấy bụng cô, bị cô ghét bỏ. Đến lúc thiết triều, anh ép cô mang lên chính điện cho bằng được, lúc phê tấu chương, cô phải ngồi cạnh anh. Nếu mệt hoặc buồn chán, anh gửi cô qua chỗ mẹ anh. Thế là một ngày 24 giờ, San San nhìn mặt anh suốt. 
Mãi mới bảo được nhóm Krystal tách anh ra khỏi cô, rủ rê anh cưỡi ngựa một lát. 
Đang trên đường cưỡi ngựa về biệt thự trong khung cảnh yên ả. Mới đến trước cửa biệt thự đã phát hiện ra một cảnh làm cả nhóm hoảng hốt. 
"Kia... chẳng phải là San San sao?" - Lão Chung chỉ lên trên đám cây, giọng pha chút thảng thốt. 
Lâm Quân nhìn theo hướng đầu ngón tay của Chung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098866/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.