Cơm nước xong, theo lệ thường là Liễu Quý Bạch rửa chén, An Hân liền đứng bên cạnh dùng khăn sạch lau khô bỏ vào trong tủ chén. Liễu Quý Bạch vốn ít nói, An Hân không nghĩ ra cái gì để nói, cho nên liền hừ hừ hát một đoạn. Liễu Quý Bạch vừa nghe liền cười nói: “Em quả nhiên thích bài này.”
“Hả? À, bài này là ‘Anh Hùng Ca’ đó.” An Hân nháy mắt mấy cái, “Ha ha, nhạc chuông điện thoại cũng là bài này, em nghe mãi nghe mãi liền thuộc được một chút.”
Liễu Quý Bạch lau khô tay, xoa xoa mũi An Hân, thần bí nói: “Ngày hội sinh nhật Bạch Dược sẽ cho em một niềm vui bất ngờ.”
“Niềm vui bất ngờ gì?”
★罒▽罒★ An Hân đi theo phía sau Liễu Quý Bạch khẩn cấp hỏi.
Liễu Quý Bạch bật cười: “Giờ mà nói cho em biết sao còn gọi là bất ngờ?”
“Được rồi…” An Hân nhăn nhăn mũi, xoay xoay vị trí bị Liễu Quý Bạch véo khi nãy, bỗng nhiên nhớ lại lúc ăn cơm Liễu Quý Bạch nói chuyện chỉ nói một nửa, “Anh vừa rồi muốn nói với em cái gì? Cũng là niềm vui bấy ngờ sao?” 罒▽罒
“À…” Liễu Quý Bạch có chút khó xở nói, “Có lẽ… Có lẽ không tính là niềm vui bất ngờ, đối với em mà nói, có thể sẽ có cảm giác có chút phức tạp.”
o( ̄ヘ ̄o#]) Với anh mà nói thì đơn giản hơn, tổn thất của Ngụy Hào đều là niềm vui của anh.
“Cái gì?”
Liễu Quý Bạch tìm trong bao công văn lấy ra một phần văn kiện đưa cho An Hân, An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-than/2409891/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.