Suốt cả ngày, An Hân ngoại trừ đánh chữ, toàn bộ thời gian cơ hồ đều ngồi tìm kiếm xem ở gần đây có tiệm nào ăn ngon hay không, lại hỏi học trưởng định đi mua chậu ở chỗ nào, thậm chí còn gọi điện thoại cho Đinh Mão hỏi có tiệm cơm nào ngon không đề cử cho cậu. Bất quá Đinh Mão vừa mới nói vài chỗ đã có người gọi câu ta, chỉ đành phải vội vàng cúp điện thoại, An Hân cũng không để ý, tiếp tục lên mạng tìm tìm tìm…
Cuối cùng An Hân cũng có vài mục tiêu, bất quá thật sự khó có thể quyết định, vốn định đợi sau khi Đinh Mão trở về lại hỏi cậu ta, không ngờ Đinh Mão vừa trở về đã hứng thú phấn chấn muốn kéo cậu xuống dưới lầu.
“Từ từ… Mão Mão, đợi đã, tớ còn chưa đổi giày…” An Hân chật vật vội vàng một phen bám lại tủ giày, thế này mới gian nan giữ lại được, không bị trực tiếp tha đi.
Đinh Mão vừa thấy quả đúng như thế, mới buông An Hân ra ở một bên vỗ ngực dồn dập thở vừa thúc giục nói, “Mau, nhanh lên, Chu lột da trước đó nhất định là bị cửa kẹp đầu rồi, không, không đúng, khẳng định là hôm nay cũng bị kẹp. Thừa dịp đầu óc anh ta còn bị hỏng, có tiện nghi phải nhanh chóng chiếm mới được, bằng không về sau chờ anh ta kịp phản ứng lại ngay cả hai chữ tiện nghi cũng không thấy được huống chi là chiếm.”
= =
An Hân vừa thay giày, vừa chẳng hiểu cái gì hỏi lại, “Cậu nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-than/2409830/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.