Có đôi khi cái gọi là duyên phận chính là thứ không thể hiểu được, rõ ràng hai người đều ở cùng một thành phố, lại bảy tám năm không gặp mặt một lần; đến một ngày một khi đã gặp lại rồi, cho dù vốn định không bao giờ cùng nhau xuất hiện nữa, lại không tới năm ba ngày đã chạm mặt.
“A! Kia không phải là học đệ sao!”
An Hân quay đầu lại, liền nhìn thấy Liễu Quý Bạch, mà hiển nhiên Liễu Quý Bạch cũng nhìn thấy An Hân, câu nói kia là người thanh niên bên cạnh anh nói, cũng chính là người đêm hôm qua chặn đầu xe lại.
Hai người đi ra từ bên trong tòa nhà bên cạnh, An Hân vừa nhấc chân, người thanh niên kia đã ba bước thành hai chạy đến trước mặt cậu, nhiệt tình tự giới thiệu nói, “Chào cậu, ngày hôm qua bởi vì cái tên Quý Bạch này chạy trốn so với con thỏ còn nhanh hơn cho nên tôi chưa kịp giới thiệu, tôi tên là Tôn Tiếu Vũ, cũng là học trưởng của cậu đó nha.”
Tôn Tiếu Vũ? Phó hội trưởng hội sinh viên?! Không phải nói anh ta đi Mỹ rồi sao, sao lại ở chỗ này?
An Hân bỗng nhiên cảm thấy có chút lóa mắt, nghiêm túc nói, “Chào học trưởng, tôi gọi là An Hân.”
“Ừ, ừ, ngày hôm qua cậu đã nói rồi.” Tôn Tiếu Vũ vừa lòng gật gật đầu, nhìn An Hân từ trên xuống dưới, hiếu kì hỏi, “Cậu ở đây là muốn tìm phòng thuê sao?”
“Vâng, đúng vậy.” An Hân có chút xấu hổ, “Bất quá chỗ này tiền phòng đều rất đắt, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-than/2409777/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.