Chương trước
Chương sau
Chương 1761
“Không sai, những năm này trong mắt người khác Quý thị không được coi là người giàu nhất Nguyệt Hàn, cũng không thể so với Tống gia có được tổng thống chống lưng. Nhưng mọi người trong công ty đều biết rõ Quý thị có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong một năm, có lợi nhuận được bao nhiêu. Chỉ là con đè ép những người bên dưới và không cho phép công khai, nhưng cha hẳn là người biết rõ hơn so ai hết.”
Quý Gia Minh hừ một tiếng, “Nhưng không thể không thừa nhận, là tôi giao lại công ty cho anh, nền tảng xuất phát của anh cao hơn so với người khác, hơn nữa tôi là cha của anh, hành vi của anh là bất hiếu.”
“Cha, Cha nên bằng lòng, nếu không có con thì làm sao cha có thể sống thoải mái như vậy? Cha đi đến đâu đều được mọi người kính cẩn gọi Quý đổng. Hơn nữa Tống tổng thống cũng đối xử với cha rất tốt, đó là do con đem đến cho cha.”
Hai chân dài đắt giá của Quý Tử Uyên nhàn nhã xếp chồng lên nhau, “Còn nữa, con nhắc nhở cha, vị trí của Quý gia trong làng giải trí là tự mình con gây dựng, cha không có liên quan gì đến nó.”
“Anh.”
Quý Tử Uyên giơ ngón tay lên, “Ngồi ở vị trí cao thật lâu, con chỉ muốn nghe thấy tiếng nói của mình. Người khác không liên quan tốt nhất đừng khoa tay múa chân, cho dù là cha ruột thì một lần có thể nhẫn nhịn nhưng có lần thứ hai thì sẽ cảm thấy phiền phức.”
Giọng nói lạnh lùng của anh kết hợp với khuôn mặt đẹp trai dịu dàng, tự dưng nhìn mà rùng mình, liền Quý Gia Minh hai vợ chồng đều cảm giác được một trận gai rét, càng không nói đến Thang Nhược Lan.
“Còn nói con bất hiếu…”
Ánh mắt lười biếng của Quý Tử Uyên rơi vào trên mặt Thang Nhược Lan, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét không che giấu chút nào, “Mẹ, mẹ nhìn xem người phụ nữ bên cạnh người, tướng mạo ra sao có thể so sánh với vợ của Hoắc Anh Tuấn và Tống Dung Đức không, cô ta xinh đẹp hơn ai.”( haha tuổi gì mà so với chị Nhu, chị Kiều)
“Nói thẳng là tướng mạo cô ta không xứng với con, nhân phẩm đều là giả tạo, đạo đức cô ta không tốt, một đống lỗi. Con đối với cô ta không có chút hứng thú gì nhưng vì cô ta là ngân hàng máu di động của mẹ. Con như thế là đã nhẫn nại rồi, ngay cả hạnh phúc của mình cũng phải hy sinh, mẹ còn mắng con là bất hiếu, con thấy rất khó chịu.”
Quý phu nhân sửng sốt.
Thang Nhược Kan xấu hổ đến cực điểm.
Quý Tử Uyên đã làm cho cô xấu hổ vô cùng ngay trước mặt cha mẹ của anh ấy, cả khuôn mặt cô xanh mét một hồi chuyển sang trắng bệch, cuối cùng cô bật khóc, “Tử Uyên, anh sao có thể nói như vậy với em, em biết anh vì chuyện hôm nay mà tức giận, em… ”
“Cô có biết tôi không thích cô điều gì nhất không.”
Quý Tử Uyên chậm rãi đứng lên, thân hình cao lớn đột nhiên tràn ngập áp lực.
“Điều tôi ghét nhất là cô luôn đem lời nói của tôi vào tai này ra tai kia.”
Quý Tử Uyên đôi mắt đen như băng chợt lóe, “Tôi đã cảnh cáo cô, tôi không thích Khương Kiều Nhân nhưng cô vẫn tiếp xúc với cô ta hết lần này đến lần khác.”
“Con trai à, Khương Kiều Nhân thân phận khác thường, Cô ta là con gái của Thương gia.” Lần này là Quý phu nhân thay cô nói.
“Vậy thì sao, Quý Tử Uyên con giống như các người sao, đều đi nịnh nọt.”
“Hỗn xược, ngay cả cha mẹ mà con cũng cãi lời, muốn làm phản sao.” Quý Gia Minh đã sớm không nhịn được nữa.
Nhưng Quý Tử Uyên phất tay như không nghe thấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.