Chương 1309
Hoắc Anh Tuấn cười, môi mỏng cong lên, đôi mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng, cả người tỏa ra hào quang mê người, có thể làm cho người khác mềm nhũn.
Trái tim Khương Tuyết Nhu đập lệch nhịp, cô nhanh chóng nghiêng đầu qua một bên.
Trong lòng thầm mắng một câu Hồng nhan họa thủy”.
. . .
Đây là lần đầu tiên Khương Tuyết Nhu chính thức đến nhà họ Hoắc.
Mặc dù nhà họ Hoắc không xa hoa rộng lớn như sơn trang trước kia, nhưng trong sân được sắp xếp ngăn nắp, trong phòng khách vang vọng tiếng cười của bọn nhỏ, có vẻ ấm áp hơn rất nhiều.
Cô vừa xuống xe, Hiểu Khê và Hiểu Lãnh vui vẻ chạy tới.
Mẹ, con rất nhớ mẹ.” Hai đứa nhóc vùi vào lòng cô.
Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy trong lòng được lấp đầy, nếu như không có người phá bầu không khí nào đó bỗng nhiên xuất hiện. . . .
Các bé cưng, ba cũng rất nhớ các con.” Hoắc Anh Tuấn đi tới ôm chặt ba mẹ con từ phía sau, đặt cằm lên đầu Khương Tuyết Nhu.
Hoắc Anh Tuấn, anh làm gì vậy.” Trong sân nhà họ Hoắc, anh lại ôm cô ngay trước bọn nhỏ, khuôn mặt Khương Tuyết Nhu nóng lên.
Dù sao cô và anh đã ly hôn, nhà họ Hoắc còn có nhiều người như vậy, lỡ có ai nhìn thấy thì rất xấu hổ.
Em không nghe thấy anh nói à.” Hoắc Anh Tuấn dùng một tay ôm phía sau hai đứa bé, tay kia ôm eo Khương Tuyết Nhu: Anh nói anh nhớ các bé cưng của anh, chỉ có em được ôm, anh không thể ôm à.”
Anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/358040/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.