Chương trước
Chương sau
Chương 1165
Nhưng điều bà không ngờ là Lục Minh Anh lại vì bà mà phải chịu nhiều đau khổ như vậy ở nước ngoài.
Tuy xuất thân không tốt nhưng ông cũng là học sinh đứng đầu lớp, nếu không gặp bà thì Lục Minh Anh đã không đau khổ đến vậy.
Lần đầu tiên Hoắc Nhã Lam cảm thấy có lỗi với người đàn ông này.
Nhưng bà biết rằng mình không còn mặt mũi và tư cách để xuất hiện bên cạnh ông một lần nữa.
… …
Tập Đoàn Hồng Nhân.
Sau khi Khương Tuyết Nhu bận rộn với những việc trong tay, cô chợt nhớ ra sau cuộc họp, có một cuộc gọi nhỡ của Ngôn Minh Hạo trên điện thoại của mình, lúc đó cô đang bận mà quên không trả lời.
Cô ấy gọi lại ngay lập tức, “Ngôn Minh Hạo, gì đó?”
“… Uh, có chuyện lớn.”
Ngôn Minh Hạo lén lút liếc nhìn bóng lưng Hoắc Anh Tuấn rời đi, lúc này Hoắc tổng bước đi hừng hực, không khỏi nói là mừng rỡ.
Khương Tuyết Nhu nghe thấy trong lòng có linh tính xấu, lúc chiều nay Hoắc Anh Tuấn rời đi, anh ta lảo đảo, không biết có chuyện gì, “Anh nói đi.”
“Chính là Đại thiếu biết Lãnh Lãnh và Tiểu Khê là con của anh ấy.”
Ngôn Minh Hạo có chút áy náy giải thích, “Không biết buổi trưa anh ấy ở nơi nào phát hiện, bất quá liền gọi điện thoại hỏi tôi mua bác sĩ đúng không, sự thật cô không có sẩy thai chút nào. Anh ấy nói giống như đã biết hết thảy, tôi mới thành thật.”
“…”
Chính vì vậy buổi trưa cô nói dối đứa nhỏ, chính là cô và Lương Duy Phong, mới mấy canh giờ mà lời nói dối đã nhanh chóng bị vạch trần?
Khương Tuyết Nhu suýt nữa nôn ra một ngụm máu, “Buổi chiều anh ta hỏi anh mấy giờ?”
“Hơn hai giờ.”
“…”
Hơn hai giờ không phải là vừa rời khỏi công ty mình không bao lâu sao?
Làm so anh có thể nhanh chóng phát hiện ra Lãnh Lãnh là con gái anh, Khuôn mốt xinh đẹp của
Khương Tuyết Nhu trở nên đen lại.
“Anh ấy không biết được, đúng vậy,anh ấy đã biết về sự tồn tại của Lãnh Lãnh. nhưng anh ấy nghĩ đứa bé thuộc về tôi và Lương Duy Phong. có lẽ anh ấy không chấp nhận được, nên mới nói với anh  những câu trên, ai biết được…anh lại nói sự thật trong lúc mơ hồ.
“Vậy sao?” Ngôn Minh Hạo ngẩn ra suýt chút nữa muốn khóc, vậy là bị hố sao?
Đúng vậy. Khương Tuyết Nhu cũng muốn khóc không ra nước măt.
Vốn dĩ tôi muốn làm cho anh ta biết tôi có con với Lương Duy Phong để anh ta chết tâm, nhưng bây giờ thì xong rồi, hai đứa nhỏ đã bị Hoắc Anh Tuấn phát hiện, Hoắc Anh Tuấn sẽ càng thêm dây dưa với cô.
Cô linh cảm lần này sẽ không thể thoát khỏi keo da chó của Hoắc Anh Tuấn.
“Thực xin lỗi, Khương tiểu thư.” Ngôn Minh Hạo không nhịn được run miệng, “Nhưng Hoắc Thiếu đã hứa với tôi sẽ không cướp bọn trẻ của cô.”
“Ừ, anh ta không bắt bọn trẻ, sẽ bắt lấy cả tôi và bọn trẻ.” Khương Tuyết Nhu tức giận nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.