"Em đừng xin lỗi, anh cũng không có nổi giận với em. Anh chỉ không thể hiểu được loại người như Nhạc Trạch Đàm." Tống Dung Đức nghiến răng nói: "Hạ Thu, em có thể liên lạc với anh ta không. Anh muốn dạy dỗ anh ta, em sẽ giúp anh đúng không?" "Anh đừng nói như vậy, anh ta cũng đáng bị dạy dỗ. Để em gọi anh ta mọi tin tức nhưng không biết anh ta có nghe không nữa."
Nhạc Hạ Thu tìm được số điện thoại của Nhạc Trạch Đàm và bấm gọi nhưng bên kia không nghe, cô ta cũng nghiến răng nói: "Bây giờ ngay cả điện thoại của em anh ta cũng không nghe. Đúng rồi, anh Tuấn... bây giờ thế nào rồi. Dù sao bọn em cũng quen biết nhau mười mấy năm, không thể nào nói... là không lo lắng được. "Ờ, cậu ấy đến Thanh Đồng rồi." Tống Dung Đức thở dài: "Không biết tại sao cậu ấy đột nhiên lại chạy đến Thanh Đồng, còn tìm Hạ Văn Trì uống rượu.
Thanh Đồng... Hai từ này khiến trong lòng Nhạc Hạ Thu thấy hoảng hot.
Cô ta nhớ Hoặc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu quen biết nhau ở Thanh Đồng. Anh không nghi ngờ điều gì đó chú? "Hạ Thu.." Giọng nói của Tổng Dung Đức đã một lần nữa kéo tâm trí của cô ta trở về: "Vừa nãy anh thấy ở bên ngoài có một chiếc xe thể thao mới. Em đổi xe à?" "Đúng vậy... Nhạc Hạ Thu sợ anh ta hiểu nhầm mình hám cửa nên vội vàng giải thích: "Chiếc xe trước kia em không cần nữa. Em muốn hoàn toàn cắt đứt mọi ký ức về quá khứ." "À, Hạ Thu, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357777/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.