Hoắc Anh Tuấn nghe vậy, cả khuôn mặt lộ vé diu dàng.
Hơn một tuần qua, cho dù anh có tìm trăm phương ngàn kế để lấy lòng thì cô vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng, căm ghét, hận anh. ít nhất bây giờ cô cũng bằng lòng thay váy đi tản bộ trên bờ biển cùng anh, phải chăng điều này có nghĩa là cô đang dần dần chấp nhận thực tế. “Em đi đi.
Sau khi nhẹ nhàng dặn dò xong, anh đột nhiên hối hận sao mình lại chuẩn bị ít váy cho cô như vậy.
Vì thế, anh lập tức gọi điện cho Ngôn Minh Hạo: “Chọn thêm một ít váy nữa rồi mang chúng đến đây, dựa theo số đo của vợ tôi.”
Khóe miệng Ngôn Minh Hạo giật giật.
Vợ của anh.
Anh có biết xấu hổ hay không vậy?
Đó rõ ràng là vợ của Lương Duy Phong mà. “Cậu cả Hoắc, nếu anh rảnh thì hãy trở về công ty một chuyển đi. Ngôn Minh Hạo vô cùng bất đắc dĩ nói: “Tập đoàn Hoắc thị của chúng ta gần đây sắp bị mắng thành cái sàng rồi, bà cụ với ông cụ tức đến mức suýt chút nữa phát bệnh, người nhà họ Hoắc và cổ đông ngày nào cũng đến công ty tìm tôi, người bên ngoài mắng nhiếc rất dữ dội, cổ phiếu của tập đoàn Hoắc thị mỗi ngày một giảm.” “Cổ phiếu lên xuống thất thường chẳng phải rất bình thường sao" Hoắc Anh Tuấn vô cùng bình tĩnh trả lời: “Để Quý Tử Uyên tìm một ít scandal về đạo đức của những người nổi tiếng rồi tung ra đi, tự nhiên sẽ không còn ai nhớ rõ chuyện này nữa.
Ngôn Minh Hạo xấu hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357704/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.