Hiểu Khuê không nhịn được bụm miệng khóc.
Lạnh lùng liếc nhìn cô, khuôn mặt nhỏ lộ ra nghiêm nghị khó thấy được nét dịu dàng: “Sao thế, không nỡ xa mẹ sao, yên tâm đi, mẹ vẫn sẽ yêu các con như trước kia mà”
“Mẹ đừng gạt con, sau này mẹ với chú Lương chắc chắn sẽ sinh em trai em gái, đến lúc đó mẹ sẽ không thương chúng con như vậy nữa.”
Hiểu Khuê sụt sịt lẩm bẩm, cảm thấy rất khó chịu.
Mặc dù chú Lương rất tốt với cô bé nhưng dù tốt thế nào đi nữa thì cũng không phải là bố ruột.
Tất cả đều tại người bố đểu kia, tại sao lại ngốc như vậy, cô bé đã ám chỉ cho ông ấy rồi vậy mà đến giờ vẫn chưa đến.
Bỏ đi, cũng đã kết hôn rồi, cô bé phải chấp nhận hiện thực này thôi.
“Sẽ không như vậy đâu” Khương Hiểu Lãnh mím môi, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của cô bé: “Mẹ không phải là người như vậy, hơn nữa, em mãi mãi là em của anh, anh sẽ luôn yêu thương em mà”
“Hiểu Lãnh..” Hiểu Khuê lại bắt đầu khóc, đã ba tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên Hiểu Lãnh nói những lời tình cảm như vậy.
Sau khi nghi lễ kết thúc, các phóng viên sẽ đăng những bức ảnh đẹp lên mạng.
Lương Duy Phong cũng nắm tay Khương Tuyết Nhu chụp một bức ảnh hai người đang đeo nhẫn đăng lên Facebook: Nắm lấy tay anh cùng đi đến già, từ ngày đầu tiên gặp em, anh đã luôn chờ đợi, đằng đẵng 1257 ngày, thật may là anh vẫn chưa bỏ cuộc”
Là tổng giám đốc của Tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357688/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.