Khương Tuyết Nhu cười nhạt: " Dù sao chúng ta cùng tập đoàn Diệp thị đã không có quan hệ, sau này Sở thiếu gia anh muốn như thế nào thì giống như thế, chỉ bất quá tôi nhắc nhở anh một cầu, hai bố con Diệp Diêu Đông kia chưa chắc đấu thắng được Xuyên Điền"
Nói xong, cô không nhìn sắc mặt Sở Văn Khiêm nữa liền tự ý rời đi.
Rất nhanh, Diệp Minh Ngọc từ trong phòng bệnh đi ra, sốt ruột nhìn anh ta: " Văn Khiêm, vậy phải làm sao bây giờ, em nhìn Diệp Gia Thanh lần này là quyết tâm muốn bản, ai cũng không có biện pháp."
Sở Văn Khiêm từ đáy lòng vòng vo mấy vòng sau đó thở dài: " Tuyệt đối không thể để cho Xuyên Điền lên làm chủ tịch, càng không thể để cho ông ta có cơ hội nhúng tay vào chuyện nội bộ Diệp thị, nếu không thời gian dài, người của nhà họ Diệp các người Sớm muộn cũng sẽ bị ông ta đá ra."
Diệp Minh Ngọc nhất thời sắc mặt tái nhợt, chuyện này cô ta thật ra thì cũng liệu được.
" Xuyên Điền người này rất xảo quyệt, anh khẳng định em không phải đối thủ của ông ta, thì trông cậy vào bố em, nếu như bố em không đầu lại, hai bố con hai người... " Sở Văn Khiêm vừa nói lắc đầu một cái: " Cũng chỉ có thể trở về hưởng huê hồng thôi, sau này người ta nguyện ý phân cho các người bao nhiêu thì mới có thể cầm bấy nhiêu"
"Em không muốn.." Diệp Minh Ngọc bị dọa sợ vội vàng lắc đầu một cái: " Văn Khiêm, anh là chồng em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357648/chuong-915.html