Nhạc Trạch Đàm lòng như lửa đốt: " Hạ Thu, vậy phải làm sao bây giờ, nếu như sau này cả ba thiếu gia đều không quan tâm chúng ta, vậy hai anh em chúng ta muốn ở Kinh Đô này đặt chân thì quá khó khăn rồi"
" Hoắc Anh Tuấn chẳng qua là đang bực bội, anh ấy sẽ không mặc kệ em, nói cho cùng Tổng Dung Đức cũng chỉ là tạm thời bị giam lại, chẳng lẽ nhà họ Tổng có thể giam anh ta cả đời hay sao" Nhạc Hạ Thu cắn răng nghiến lợi nói.
"Ai, vốn là còn muốn mượn cơ hội này để có thể cùng Cậu cả Hoặc có thể quay lại, còn kém một chân bước vào cửa nữa, không nghĩ tới Khương Tuyết Nhu lại trở mình" Nhạc Trạch Đàm thận trọng liếc hướng cô ta: " Hạ Thu, hai cái tên bắt cóc chân chính kia là do em thuê sáo"
" Anh chớ có nói bậy nói bạ, em cái gì cũng không làm." Nhạc Hạ Thu hung ác trợn mắt nhìn anh ta một cái: " Anh trở về đi thôi"
" Được rồi" Nhạc Trạch Đàm nhún vai, cô ta không thừa nhận, nhưng mình có thể không tin,
Nhạc Trạch Đàm sau khi rời đi, Nhạc Hạ Thu lập tức giận đùng đùng lôi điện thoại ra gọi cho một số điện thoại: " Người làm việc của anh cũng quá không lanh lẹ đi, lần trước vụ án của Lỗ Triết Hạn cũng vậy, lần này trói tôi còn để lại máy giám sát, ngay cả vân tay trong xe cũng đều không dọn dẹp sạch sẽ, vốn là Lục Thiên Bảo là chết chắc, kết quả ở trên tòa án còn lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357640/chuong-907.html