"Cô..."
Luật sư Chu lời còn chưa nói hết.
Hoắc Anh Tuấn đột nhiên ác liệt nói: “Luật sư Chu, ông nói người xem là rạng sáng cùng ngày, tôi nhớ bây giờ rạng sáng sắc trời cũng không phải rất sáng, nhất là chuyện xảy ra ở trong rừng, anh nói người xem thấy Nhạc Hạ Thu đi theo sau lưng hai người đàn ông cùng đi vào rừng, không có bị bắt cóc, a, như vậy sắc trời đó mà bọn họ có thể chính mắt nhìn thấy trên tay Nhạc Hạ Thu không có bất kỳ đồ gì trói lại?"
Luật sư Chu nhất thời có chút á khẩu: “Tôi cảm thấy có thể để cho bọn họ lên trước tòa...”
Hoắc Anh Tuấn hùng hổ dọa người tiếp mở miệng: “Nông dân ở địa phương nhất định rất thiếu tiền đi, tiêu tiền để cho bọn họ đổi lời nói cũng nhất định là một chuyện đơn giản”
“Tôi phản đối...”
Hoắc Anh Tuấn cười lạnh nói: “Luật sư Chu, không cần tôi nhắc nhở ông thu mua giấy chứng nhận giả người là một chuyện phạm luật, trên thực tế, lời khai của bọn họ nói Nhạc Hạ Thu không có bị trói bất kỳ đồ gì hết sức buồn cười.
Quan tòa, mời ông nhìn một chút tay của nguyên cáo, đến bây giờ trên tay vẫn còn máu ứ đọng cũng còn không tiêu, đây là cùng ngày bị trói nên lưu lại dấu vết”
Hoắc Anh Tuấn vừa nói một cái nâng tay Nhạc Hạ Thu lên, Nhạc Hạ Thu lập tức cắn môi mù quáng đảo mắt, khiến cho người trong tòa án cảm thấy đồng tình.
Hoắc Anh Tuấn tiếp tục lạnh lùng đả kích: “Làm luật sư cũng được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357631/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.