Mặc dù cách một khoảng cách.
Nhưng Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy người đàn ông này tâm tình thật không tốt, thậm chí đáy mắt đều là tức giận. Lại nghĩ tới anh là từ trong bệnh viện tới, khẳng định cái tên trà xanh Nhạc Hạ Thu này lại khích bác ly gián rồi. “Cậu cả Hoắc, Cố Khương nói muốn gặp Lục Thiên Bảo”Chiến Thành tiến lên nói.
Đôi môi lạnh lẽo của Hoắc Anh Tuấn hiển nhiên nói: "Muốn gặp hắn ta, có thể, nhưng mà đã tiến vào cũng đừng nghĩ sẽ đi ra, như thế nào?”
Khương Tuyết Nhu chớp đôi mắt đẹp đẽ thanh tú: “Hoắc Anh Tuấn, lần này tôi tới, là chân tâm thật ý thật muốn ôn hòa nhã nhặn cùng anh nói một chút, giữa chúng ta thật phải đi đến nước này sao?”
“Cô cho là tôi nguyện ý, là cô ép tôi”Trong lồng ngực Hoắc Anh Tuấn tràn đầy một cổ lệ khí, khiến cho giọng nói của anh cũng tràn đầy phiền muộn.
"Khương Tuyết Nhu, thời điểm cô cầm súng chĩa vào tôi có từng nghĩ tới cảm nhận của tôi sao, cô đối với Hạ Thu làm ra cái loại chuyện mất trí đó, cô là suy nghĩ muốn hủy diệt cô ấy, thậm chí bức tử cô ấy a, người lòng ác độc nhất, chính là loại người như CÔ."
Khương Tuyết Nhu hít một hơi thật sâu.
Vốn là tâm tình bình tĩnh, lập tức liền bị vài ba lời của anh làm cho tức giận.
Khương Tuyết Nhu buồn bã cười một tiếng: "Tôi sở dĩ muốn gặp Thiên Bảo, là muốn biết cùng ngày xảy ra chuyện gì, Hoắc Anh Tuấn, coi như là một tội phạm tử hình, cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357616/chuong-882.html