Tô Lạc đúng mực tiến lên phía trước nói: “Cậu cả Hoắc, đường chủ Chiến, Tống Đường chúng tôi cùng Thanh Long luôn là nước sông không phạm nước giếng, tôi xin khuyên các người đây là chuyện nội bộ của nhà họ Tống, các người tốt nhất không nên nhúng tay”
“Nhà họ Tống để cho Tổng Đường các người đánh con cháu của nhà họ Tống"Hoắc Anh Tuấn khó tin.
Tổng Dung Đức bị đánh cả người xương sườn thiếu chút nữa gảy lìa cả giận: “Là Khương Tuyết Nhu hướng ông nội tôi tổ cáo, khích bác ly gián”
Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn thoáng qua vẻ tức giận, người phụ nữ kia, lại xảo trá bỉ ổi như vậy.
Tô Lạc lạnh nhạt nói: “Ý của ông cụ Tống là, nếu như Cậu Tống phản kháng, để cho chúng ta muốn đánh thế nào thì đánh thế ấy, để cho anh ấy khỏi phải chạy khắp nơi gây rắc rối cho nhà họ Tống bị người khác đàm tiếu”
“Ông nội tôi điên rồi sao... "Tổng Dung Đức mới vừa mắng xong, sau lưng đã có người hùng hăng đánh lên trên bụng anh ta một quyền.
“Điên là anh”Tô Lạc lạnh lùng nhắc nhở: “Tống Nhị gia sắp tới tranh cử, nhà họ Tống mỗi một người đều cẩn thận chút một, trong tối vì Tống Nhị gia tranh cử mà bày mưu tính kế, chỉ có anh, suốt ngày không công việc chính đáng, mỗi ngày chỉ biết là lởn vởn vây quanh một người phụ nữ, ông cụ Tống nói để cho anh trở về thanh tỉnh một chút”
Tô Lạc nói xong trực tiếp phất tay, người của Tống Đường nhất thời sấm rền gió cuốn đem Tống Dung Đức ném vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357611/chuong-877.html