“Không sao, tôi biết anh cũng chỉ làm theo lệnh của người khác thôi” Khương Tuyết Nhu nhìn Hoắc Anh Tuấn một cái.
"Anh đánh người ta thành thế này làm gì, không phải người ta cũng chỉ làm theo những gì anh bảo thôi hả?”
Trái tim Hoắc Anh Tuấn đau đến quặn thắt, nhưng cũng chẳng nói được gì, ai bảo những lời cô nói đều là sự thật chứ.
Dương Nham nhìn biểu cảm méo mó của Hoắc Anh Tuấn, há hốc mồm tới mức cằm cũng muốn rớt cả xuống đất luôn, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ thành thành thật thật của cậu Hoắc đây ở trước mặt một người phụ nữ, trước đây Nhạc Hạ Thu nào có được như vậy, phi, xem ra sau này anh ta phải ngoan ngoan tuân theo cố Khương rồi.
“Cậu cả Hoắc, Trình Nhã Thanh đang ở trong Hình đường ạ" Vương Nguyên Nhuận cũng khập khà khập khiễng đi qua đây, mông anh ta bị đánh đến ướt đẫm máu, bây giờ vẫn còn đau.
“Được.”
Hoắc Anh Tuấn đưa Khương Tuyết Nhu đi vào trong.
Trong Hình đường.
Từ lúc được gọi về Trình Nhã Thanh đã bị lôi tới đây rồi, điện thoại của cô ta bị đem đi ngay lúc đó, cảm giác bất an trong lòng cô ta càng lúc càng rõ ràng.
“Các người mau tránh ra, tôi còn phải tới bệnh viện" Trình Nhã Thanh hầm hầm giận dữ nói với mấy người gác cửa ở bên. ngoài: "Cậu cả sắp xếp tôi bảo vệ cô Nhạc, mấy người đừng làm lỡ thời gian của tôi.”
“Không được, chút nữa cậu cả sẽ tới ngay, cô đợi ở đó đi" Người gác cửa thấp giọng nói. "Cậu cả gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357566/chuong-832.html