Ông cụ Diệp cũng không quản lý mấy chuyện ở công ty nhiều năm nay rồi, hôm nay cũng là tình cờ bị Diệp Minh Ngọc kéo tới, nhưng ông cũng bị nói cho nghe đến dao động.
Điều ông lo lắng nhất chính là việc Diệp Thị không thể bước vào top ba tập đoàn lớn nhất Nguyệt Hàn.
“Ông cụ Diệp, tôi nói câu này, chúng tôi tin vào tầm nhìn của ông” Giám đốc Phan nịnh hót nói.
“Bây giờ chủ tịch Diệp bị trúng độc, sức khỏe đã không còn được như trước đây nữa, Diệp thị chỉ có thể dựa vào một mình ông thôi ạ”.
“Đúng vậy, cụ Diệp, cụ về lại công ty đi ạ” Mấy vị cổ đông cũng liên tiếp động viên khuyên.
“Nhưng năm nay tập đoàn Sở thị phát triển rất nhanh, một bước nhảy vọt lên vị trí thứ hai doanh nghiệp lớn của Nguyệt Hàn, tôi cho rằng chúng ta không nên bỏ qua cơ hội này”
“Đúng vậy, không cần biết đến thù oán cá nhân thế nào, nếu không phải mấy năm trước chúng ta hợp tác kinh doanh với Sở thị trong ngành thương mại điện tử thì Diệp thị cũng không thể phát triển nhanh như vậy”.
“Cụ Diệp, người lãnh đạo chúng tôi tới một tương lai tươi sáng hơn đi ạ”
Ông cụ Diệp bị mọi người nói đến tinh thần sôi trào, tuy rằng ông đã lùi về sau nhiều năm nay, nhưng tham vọng thì không giảm chút nào, trước đây lý do duy nhất khiến ông nghỉ hưu là vì sức khỏe không ổn định, những năm gần đây cơ thể vẫn luôn được chăm sóc tốt, nên sức khỏe cũng tốt lên nhiều, trong phút chốc tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357551/chuong-817.html