Chương trước
Chương sau

Ánh mắt Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng nhìn qua anh ta.
Ngôn Minh Hạo: "..”
Anh ta lại làm sai cái gì chứ, anh ta chỉ là muốn một chữ ký mà thôi, làm trợ lý của cậu cả Hoắc thật sự là càng ngày càng khó.
“Đưa tài liệu cho tôi”
Hoắc Anh Tuấn đang nhìn với ánh mắt chết chóc, mới chậm rãi mở miệng.
Ngôn Minh Hạo trình tài liệu lên, sau khi chờ anh ký tên xong, mới nói: “Đúng rồi, còn có chuyện này nữa cậu cả Hoắc. Chuyện tối hôm qua anh đi bệnh viện đã được lên bản tin rồi”.
Anh ta bấm mở bản tin lên để Hoắc Anh Tuấn xem: “Tôi cảm thấy trước mắt anh đang trong quá trình theo đuổi cô Khương, nếu như cô Khương nhìn thấy bản tin này hẳn là sẽ... không được dễ chịu lắm”
“Vì sao cậu không nói chuyện này cho tôi sớm hơn một chút.”
Sau khi Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy video thì vẻ mặt tái nhợt ngay tại chỗ: “Là phóng viên nào quay được vậy?”
“Là phía báo Ngôi sao, hãng truyền thông của bọn họ thường phát sóng một số việc vụn vặt trong xã hội, bên bệnh viện cũng có các phóng viên ngồi canh chừng ở đó quanh năm”
Hoắc Anh Tuấn hận đến nghiến răng: “Cho cậu thời gian nửa ngày, tôi muốn để cải hãng báo này biến mất. Đồng thời, lập tức xóa sạch sẽ toàn bộ bản tin tối hôm qua và cảnh cáo với cái ngành này, về sau ai dám quay linh tinh về tôi thì cũng sẽ có kết cục như vậy”
“Vâng.”
Ngôn Minh Hạo cũng cảm thấy cái hãng báo này thật sự là đang đi tìm cái chết. Sau khi anh ta rời đi, Hoắc Anh Tuấn lập tức lái xe đi đến tập đoàn Hồng Nhân, kết quả khi đến bên đó nhận được tin là Khương Tuyết Nhu vẫn chưa đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.