Khương Tuyết Nhu sau khi trở lại biệt thự Hằng Thịnh, mới vừa tắm xong Lâm Minh Kiều lập tức chạy đến nháy nháy mắt: “Để cho tớ nhìn quần áo của cậu một chút xem có hoàn chỉnh hay không, có vết hôn hay không. Ai da, quần áo của cậu thật là nhiều nếp nhăn, tóc thật là loạn nha. Ánh mắt tràn đầy mệt mỏi, chẳng lẽ các người... ”
Người nào đó mập mờ hề hề cười lên.
Khương Tuyết Nhu một ánh mắt lạnh như băng đạo quét qua: “Thu hồi cái tâm tự xấu xa của cậu đi, bà đến nhà anh ta, dành ra hai tiếng làm thức ăn cho anh ta, tớ bây giờ tay chặt thịt xương cũng chặt đến muốn gãy luôn rồi”
Lâm Minh Kiều yên lặng liếc nhìn tay đỏ bừng của cô yên lặng hết ý kiến.
Khương Tuyết Nhu khóc không ra nước mắt tố cáo: “Ba mươi cân thịt xương, ba mươi cân thịt, tớ giằng co rất lâu mới có thể chặt ra thành từng phần để trong tủ lạnh đông lạnh cho anh ta, sau đó lại nấu cho anh ta thịt kho, thịt sườn hầm bắp, thịt xào ớt xanh, rồi còn cả sườn xào chua ngọt nữa. Tớ vừa mới cơm nước xong, anh ta liền hỏi tớ tại sao không đi rửa chén, tớ... ”
Cô giận dữ uống một ly nước lớn: “Đúng rồi, cậu có tin hay không tớ ở nhà anh ta ngay cả nước cũng không uống được một ly
Lâm Minh Kiều đồng tình vỗ bả vai cô một cái: “Cậu trước kia rốt cuộc là mù mắt đến mức nào mới thích anh ta a”
“Cậu giờ mới biết là mắt tớ không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357528/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.