“Hạ Thu, Hạ Thu, em ngày mai sắp kết hôn rồi, anh rất khó chịu” “Hạ Thu, anh thích em, em biết không?”
Tống Dung Đức vẫn cứ ôm lấy bắp đùi cô tự lẩm bẩm.
Lâm Minh Kiều một chút cũng không có bị hình dáng thần tình yêu của anh ta làm cảm động. Ngược lại, càng nghe càng căm tức, càng nghe càng cảm thấy người này đúng là một tên vô tích sự chỉ có cái mặt đẹp, trong đầu lại có cái hố, ngu ngốc.
Nhạc Hạ Thu cái loại nữ nhân đó cũng có thể thầm mến được tìm toàn Kinh Đô bất kỳ một người phụ nữ nào cũng không ác độc bằng cô ta.
Cải loại kém thông minh này không giáo huấn tốt anh ta một chút thì cô cũng không xứng mang họ Lâm.
“Được rồi được rồi, tôi đều biết.” Lâm Minh Kiều giống như dỗ Hiểu Khê vậy, dụ dỗ đỡ anh ta đứng lên.
Tống Dung Đức đầu gối run rẩy, lập tức không đứng vững, toàn bộ thân thể toàn nhoài người đến trên người cô: “Hạ Thu, thân thể của em thật là mềm... thật tốt. Thật là thơm... oh... anh rất thích”
Bị Tống Dung Đức dụi vào người như vậy khiến Lâm Minh Kiều tức giận đỏ cả mặt. Cô hít sâu một cái, hy sinh nhan sắc của mình. Về sau dạy dỗ anh sau.
“Ừ ừ, tôi vốn là thơm mà” Cô lảo đảo nghiêng ngã đỡ anh ta đi đến một khách sạn đối diện. Ở bên này đều là khách sạn.
Nhân viên lễ khách mời đám cưới khách sạn đã gặp chuyện này nhiều rồi, tiện tay làm một tấm thẻ phòng cho bọn họ.
Sau khi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357494/chuong-759.html