Sau khi cô rời đi không bao lâu, Hiểu Khuê nhét một tấm thẻ vào tay của Hiểu Lãnh: “Đây là hình của người bố cặn bã đó, cầm lấy, muốn làm gì thì làm, tùy tiện giày vò nó đi, em cũng có một tấm, cái này là của ôn nội đưa cho em”
“Anh không cần” Hiểu Lãnh đẩy tấm ảnh trở lại tay của em gái, nhắc nhở cô nhóc: “Khương Hiểu Khuê, không phải em muốn mẹ và người bố cặn bã đó quay lại với nhau đó chứ?”
Hai con người của Hiểu Khuê chợt lóe lên tia sáng chột dạ: “Thực ra thì... Người bố cặn bã đó ngoài còn đẹp trai hơn cả trong hình, đi ra ngoài ít nhất là rất có mặt mũi...”
Mặt mày Hiểu Lãnh tối sầm lại, cậu biết mà, cô em gái nhà cậu không đáng tin một chút nào hết: “Có thể em đã quên nên anh sẽ nhắc lại để em nhớ, người đàn ông đó muốn kết hôn với người phụ nữ khác, ông ta là một tên cặn bã, nếu không phải trước đây mẹ luôn bảo vệ chúng ta thì khả năng cao là chúng ta không thể đến với thế giới này rồi.”
Hiểu Khuê lập tức trầm mặc.
“Với lại, em đã quên chú Lương mấy năm nay đối xử với chúng ta tốt như thế nào rồi sao?” Hiểu Lãnh tức giận nhắc nhở: “Chú Lương vẫn luôn yên lặng ở đó chờ đợi mẹ chúng ta.”
“Được rồi, được rồi, em không tác hợp cho bọn họ nữa là được” Hiểu Khuê cúi đầu.
Ở vườn trẻ, nội dung trọng tâm ngày hôm nay mà cô giáo dạy cho các bé chính là: Không được để người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357482/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.