Rất ít khi bị bệnh, nhưng lần này không ngờ anh lại bị cảm.
Bảy giờ sáng ngày hôm sau.
Hiểu Khê vẫn chưa ngủ đã, Khương Hiểu Khê thì đã quen dậy sớm chuẩn bị bữa sáng.
Lâu lắm rồi bé con mới về ngủ một đêm, cô nhất định phải chuẩn bị bữa sáng phong phú một chút.
Khi đi qua phòng khách, cô cố gắng không nhìn bóng dáng đang nằm ở trên sofa.
“Khụ khụ” Tiếng họ của Hoắc Anh Tuấn vang lên. Cô làm như không nghe thấy, mở tủ lạnh lấy ra một gói hoành thánh.
“Tôi bị cảm rồi” Âm thanh rầu rĩ của Hoắc Anh Tuấn vang lên ở cửa.
Cô không để ý tới anh, sợ là vừa quay đầu sẽ nhớ tới chuyện xấu hổ tối qua, cô sợ rằng sẽ nhịn không được mà đá anh.
“Tôi nói là tôi bị cảm rồi” Hoắc Anh Tuấn đi tới bên cạnh cô, lại một lần nữa lên tiếng.
“Anh bị cảm thì liên quan quái gì tới tôi?” Khương Tuyết Nhu quay đầu, trừng mắt nhìn anh, khuôn mặt xinh đẹp thanh khiết của cô hơi phiếm hồng.
Nhìn gò má hồng đó, đôi mắt hẹp dài của Hoắc Anh Tuấn khẽ nhướng lên, vô thức thốt lên: " Còn không phải do hôm qua nhìn thấy cô tắm, sau đó không nhịn được nên mới phải đi tắm nước lạnh sao, vì vậy nên mới bị cảm rồi”
Mọi người đều là người trưởng thành rồi, Khương Tuyết Nhu đương nhiên sẽ hiểu vì sao anh phải đi tắm nước lạnh, nhưng đây mới chính là điều khiển cô càng thêm xấu hổ: “Anh còn có mặt mũi nói à, ai bảo anh tối qua xông vào nhà tôi!”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357477/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.