Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Nhạc Hạ Thu cắn răng, chỉ hận không thể tát cho Hiểu Khuê một bạt tai. Sau khi ăn cơm xong, Hiểu Khuê cần phải tắm rửa.
Hoắc Anh Tuấn chưa bao giờ có kinh nghiệm tắm cho em bé, vì vậy anh đành nhờ dì Trương giúp cô bé tắm rửa.
Nhưng Hiểu Khuê lại lắc đầu: “Mẹ đã từng nói rồi, không thể để cho người xa lạ nhìn thân thể mình, di Nhạc có thể tắm giúp cháu không ạ?”
Cô bé mang vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Nhạc Hạ Thu.
Đỉnh đầu Nhạc Hạ Thu tê dại: “Di... Dì cũng không.”
Hình nhưng chúng ta cũng không quá thân thuộc mà đúng không nhỉ?
“Thôi đi, vậy cháu không tắm nữa” Hiểu Khuê cúi đầu: “Bác cũng không thể tắm giúp Hiểu Khuê được, nam nữ cũng phải tách biệt”
Hoắc Anh Tuấn nghe xong liền cười, quay người nói với Nhạc Hạ Thu: “Em giúp con bé tắm một chút đi, không phải là em vẫn luôn muốn sinh con hay sao, vừa hay có thể thử trước một chút.”
Nhạc Hạ Thu ra vẻ nũng nịu giậm giậm chân: “Không phải là em chỉ cần phụ trách việc sinh con thôi hay sao, đến lúc đó em nhất định sẽ mời thêm mấy bảo mẫu, mấy chuyện như tắm rửa cho em bé này cứ giao cho bảo mẫu làm là được rồi không phải sao?”
Vẻ mặt Hiểu Khuê không hiểu mà ngẩng đầu lên: “Thế nhưng mà trước đó mấy chuyện tắm rửa cho cháu đều là do mẹ cháu làm, thậm chí đến cả quần áo của cháu cũng là do mẹ cháu giặt, mẹ nói cháu là bảo bối quý giá nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357469/chuong-734.html