Lúc này, ánh nắng chiều lười biếng chiếu vào dáng người ưu nhã của Khương Tuyết Nhu.
Cô nghiêng người, khóe miệng cong lên một nụ cười dịu dàng, ngay cả giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Được, tớ tới đón cậu”
Đôi mắt Lư Hồng Khoa sáng lên, sau khi cô ngắt điện thoại, cẩn thận dò hỏi: “Chủ tịch Khương, cô yêu đương rồi sao?”
Khương Tuyết Nhu sửng sốt, tâm trạng không tồi, nhướng mày nói: “Sắp rồi.”
Cái gì gọi là sắp rồi. Ý là có người đang theo đuổi chủ tịch Khương sao? Chín giờ tối. Một chiếc máy bay từ nước Miên hạ cánh ở sân bay.
Khương Tuyết Nhu đợi chừng mười phút bèn thấy Lâm Minh Kiều dắt theo hai đứa trẻ đi ra.
Khương Hiểu Lãnh mặc chiếc áo sơ mi màu lam, tuy rằng dáng người nhỏ bé nhưng khuôn mặt đáng yêu, điển trai lại khiến người đi qua không khỏi ngoái đầu nhìn.
Mà Khương Hiểu Khuê lại ngồi ở trên hành lý, khuôn mặt nhỏ đeo khẩu trang, hai bím tóc nhỏ lắc lư, trông vô cùng đáng yêu.
Khi hai đứa trẻ nhìn thấy Khương Tuyết Nhu, Hiểu Khuê lập tức nhảy xuống khởi hành lý, kích động chạy về phía Khương Tuyết Nhu.
“Mẹ ơi, mẹ ơi.” Hiểu Khuê bổ nhào vào lòng Khương Tuyết Nhu, mùi sữa nồng nàn ập tới.
Trái tim Khương Tuyết Nhu mềm nhũn, nước mắt suýt chút nữa thì rơi ra, từ sau khi sinh con chưa bao giờ cô phải xa cách hai đứa trẻ lâu như vậy.
“Mẹ ơi” Khương Hiểu Lãnh có chút kiềm chế, nhưng vành mắt vẫn nhịn không được mà đỏ lên.
“Bảo bối, tới đây” Khương Tuyết Nhu giang hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357430/chuong-695.html