Hoắc Anh Tuấn trầm mặc, kỳ thật sau khi anh tỉnh lại cũng từng nghĩ đến chuyện này, nhưng mà lúc đó trong đầu anh chỉ toàn là suy nghĩ tìm Khương Tuyết Nhu giúp mình, lại chưa từng nghĩ tới việc đi bệnh viện.
"Có phải cậu... còn chưa quên được Khương Tuyết Nhu không?" Câu đó của Quý Tử Uyên khiến tim anh hẫng một nhịp: "Không thể nào, trong lòng tôi chỉ có Nhạc Hạ Thu".
"Yêu Nhạc Hạ Thu mà lại không chạm vào cô ấy" Quý Tử Uyên nghi hoặc nhướng mày: "Anh Tuấn, cậu không cảm thấy mình rất kỳ quái sao, còn vụ tai nạn xe lần đó nữa, cả mặt mày đầy ghen tị của cậu khi nhìn thấy Khương Tuyết Nhu ở bên cạnh Đường Hiếu nữa".
"Tôi ghen tị?" Cả người Hoắc Anh Tuấn bị như sư tử giẫm phải đuôi: "Tôi không có, chỉ là tôi không muốn bị cắm sừng thôi."
| "Cậu thật sự xác định trong lòng mình không hề có Khương Tuyết Nhu sao, vậy tối hôm qua khi ở bên Khương Tuyết Nhu, cậu đã nghĩ tới ai?" Quý Tử Uyên sắc bén hỏi.
Đôi môi mỏng của Hoắc Anh Tuấn khẽ nhúc nhích, nghĩ lại toàn bộ những chuyện hôm qua khiến anh cảm thấy có một chút thỏa mãn, cảm giác đó không hề có khi anh ở bên cạnh Nhạc Hạ Thu, thậm chí ban nãy khi đang ăn mì, vậy mà anh lại muốn hôn cô.
"Tử Uyên, tôi thật sự không biết bản thân mình bị gì nữa" Hoắc Anh Tuấn thực sự rất mâu thuẫn, cũng rất buồn. râu.
Trên phương diện tình cảm, anh vẫn luôn cho rằng mình phân biệt rất rõ ràng, với Nhạc Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357388/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.